chān zhàn
chān hū
chān hé
chān zhú
chān cuō
chān duó
chān jiǎ
chān cuò
chān fú
chān xiān
chān yán
chān qīn
chān jǐ
chān qiāng
chān jué
chān guǎn
chān duì
chān xí
chān xīng
chān sè
chān yuè
chān yàn
chān yāo
chān luò
chān zá
chān yǐn
chān dā
chān shuō
chān huo
chān zhuài
chān yù
chān kǒu
chān tiān
chān qiǎng
shuài xiān
shì xiān
qí xiān
qǔ xiān
zuó xiān
shuài xiān
jiàn xiān
dǎo xiān
shén xiān
hòu xiān
zuì xiān
yuán xiān
zǎo xiān
qǐ xiān
tóu xiān
zhēng xiān
zài xiān
yù xiān
gōng xiān
shǒu xiān
fú xiān
wú xiān
ràng xiān
nǚ xiān
jí xiān
jiāo xiān
jǐn xiān
yù xiān
chān xiān
fèng xiān
nì xiān
chàng xiān
quán xiān
zǒu xiān
yǐ xiān
rú xiān
jǐ xiān
qiǎng xiān
lǎo xiān
bì xiān
chèn xiān
kāi xiān
sì xiān
kòu xiān
bǐ xiān
shàng xiān
zǔ xiān
jū xiān
shū xiān
gǔ xiān
dé xiān
cóng xiān
qū xiān
lǐng xiān
guì xiān
fàn xiān
hù xiān
dāng xiān
⒈ 抢先,抢前。
引宋史铸《瑞鹧鸪·咏桃花菊》词:“谢天分付千年品,特地搀先九日香。”
《元典章·户部八·盐课》:“诸路官府,多将上司官员并自己贩到盐货,添答钱价,搀先发卖。”
明俞汝楫《礼部志稿》卷七二:“举人有不服搜检及搀先落后不循序进违规者,轻则扶出,重则参奏。”
抢先。
搀chān(1)(动)扶:~扶|~老人上车。(2)(动)混合;加进去:~和|~假|~杂。
先读音:xiān先xiān(1)(副)时间或次序在前:~发制人|~礼后兵|~来后到。(2)(名)祖先;上代:~人|祖~。(3)(名)尊称死去的人:~父|~哲。(4)(名)〈口〉先前。(5)姓。