zhǎn cuò
zhǎn shān
zhǎn bǎn
zhǎn kān
zhǎn jí
zhǎn shǒu
zhǎn xīn
zhǎn jué
zhǎn tà
zhǎn guó
zhǎn fàn
zhǎn qiē
zhǎn yì
zhǎn dú
zhǎn yān
zhǎn tiǎn
zhǎn biāo
zhǎn jié
zhǎn jué
zhǎn qí
zhǎn shā
zhǎn bǎn
zhǎn yāng
zhǎn qí
zhǎn píng
zhǎn shān
zhǎn bīng
zhǎn zhǎn
zhǎn jué
zhǎn tì
zhǎn gān
zhǎn huò
zhǎn guān
zhǎn cuò
zhǎn àn
zhǎn tì
zhǎn qū
zhǎn ài
zhǎn shé
zhǎn guǎ
zhǎn bǔ
zhǎn zhuó
zhǎn xiāo
zhǎn miè
zhǎn jiāo
zhǎn fá
zhǎn shuāi
zhǎn mǎ
zhǎn shuāi
zhǎn duàn
zhǎn chú
⒈ 斩断其袖。借指旧怨。
引典出《左传·僖公五年》:“﹝重耳﹞踰垣而走, 披斩其袪。”
杜预注:“袪,袂也。”
孔颖达疏:“总名为袂,其袂近口,又别名为袪。此斩其袪斩其袖之末也。”
《三国志·吴志·孙休传》:“丹杨太守李衡,以往事之嫌,自拘有司。夫射鉤斩袪,在君为君,遣衡还郡,勿令自疑。”
《梁书·马仙琕传》:“射鉤斩袪,昔人弗忌。”
《旧五代史·唐书·符存审传》:“射钩斩袪之人,孰不奉觴丹陛。”