jǐng chuáng
gòng chuáng
zāo chuáng
fǔ chuáng
shuǐ chuáng
xiāo chuáng
dào chuáng
mián chuáng
qiú chuáng
lín chuáng
lěng chuáng
hú chuáng
shí chuáng
kuāng chuáng
lè chuáng
shé chuáng
pū chuáng
bàn chuáng
fén chuáng
wù chuáng
shéng chuáng
shàng chuáng
wéi chuáng
miàn chuáng
yí chuáng
jìng chuáng
huī chuáng
yǐn chuáng
duì chuáng
tuō chuang
chán chuáng
shī chuáng
líng chuáng
chuí chuáng
rǔ chuáng
qǐ chuáng
lí chuáng
liǔ chuáng
jī chuáng
dōng chuáng
hù chuáng
zuàn chuáng
dí chuáng
yín chuáng
zhà chuáng
bèng chuáng
jù chuáng
bìng chuáng
wēn chuáng
yù chuáng
xiá chuáng
chòng chuáng
chǎn chuáng
mù chuáng
xiá chuáng
kàng chuáng
bǎo chuáng
fāng chuáng
cè chuáng
chǎn chuáng
zé chuáng
cáo chuáng
zōng chuáng
tǐng chuáng
miáo chuáng
luǎn chuáng
yún chuáng
lǘ chuáng
yù chuáng
jù chuáng
xiá chuáng
hé chuáng
zuò chuáng
chén chuáng
kuāng chuáng
kàng chuáng
zuàn chuáng
tiě chuáng
zhī chuáng
wò chuáng
yī chuáng
lín chuáng
xuàn chuáng
xuě chuáng
bǐ chuáng
bìng chuáng
lián chuáng
qín chuáng
liáng chuáng
héng chuáng
yí chuáng
mǎ chuáng
xǐ chuáng
mán chuáng
hún chuáng
bǎn chuáng
jù chuáng
péi chuáng
táng chuáng
chē chuáng
xíng chuáng
yī chuáng
jīn chuáng
jìng chuáng
xiàng chuáng
cǎ chuáng
jiāo chuáng
luó chuáng
yún chuáng
hán chuáng
zhuó chuáng
bō chuáng
xuán chuáng
tóng chuáng
cā chuáng
chī chuáng
qǐn chuáng
gǔ chuáng
diào chuáng
líng chuáng
dǎo chuáng
bào chuáng
líng chuáng
zhú chuáng
jiǔ chuáng
jiǎ chuáng
shé chuáng
tà chuáng
nán chuáng
qí chuáng
huǒ chuáng
shū chuáng
bīng chuáng
yán chuáng
yān chuáng
niào chuáng
fú chuáng
xiá chuáng
zhuó chuáng
dà chuáng
kè chuáng
sù chuáng
lù chuáng
kuàng chuáng
kuáng chuáng
gǔ chuáng
xiǎo chuáng
tǎn chuáng
lā chuáng
zhī chuáng
jī chuáng
xiù chuáng
xǐ chuáng
xǐ chuáng
zòu chuáng
huā chuáng
bǎn chuáng
jī chuáng
fàn chuáng
fàn chuáng
líng chuáng
tà chuáng
guī chuáng
⒈ 古时一种刑具。有钉的木架,剐刑时,将犯人钉在架上处死。
引宋洪迈《夷坚丙志·九圣奇鬼》:“罪皆有状,使狥于庙,相次以驴牀钉二男四女六魈。”
驴lǘ(名)哺乳动物;比马小;耳朵长;多用做力畜。
床读音:chuáng床chuáng(1)本义:(名)供人躺在上面睡觉的家俱:(名)供人躺在上面睡觉的家俱(2)(名)像床的器具:冰~。(3)(名)上面放东西的底坐部分:牙~。(4)(量)用于被褥等:一~被子。