wèi zèng
chǒng zèng
lián zèng
chōng zèng
xù zèng
xiǎn zèng
lì zèng
chuò zèng
cè zèng
jìn zèng
huì zèng
jiàn zèng
chóu zèng
fēng zèng
zhuǎn zèng
zǔ zèng
cè zèng
diào zèng
péi zèng
jìn zèng
cì zèng
gào zèng
fèng zèng
fèng zèng
jiāo zèng
huò zèng
lián zèng
tiǎn zèng
bān zèng
jìng zèng
bāo zèng
kuì zèng
fù zèng
huí zèng
lài zèng
chí zèng
kuàng zèng
chén zèng
cáo zèng
juān zèng
yí zèng
lù zèng
huì zèng
⒈ 谓将本身和妻室封诰呈请朝廷移赠给先人。
引元黄溍《济南高氏先茔碑》:“国朝之制,官七品以上,咸得貤赠其先,所以广孝而劝忠也。”
清赵翼《陔馀丛考·封赠》:“洪景庐云:封赠先世,自晋宋以来有之,迨唐始备。然唐世赠典,惟一品乃及其祖,餘官只赠父耳。 长庆后稍变通, 权德舆罢相,为检校吏部尚书、 兴元节度使,请回赠其祖倕,詔不许纳官,而赠倕为尚书礼部郎中,此后世貤赠之始也。”
《清史稿·选举志五》:“旧例仕宦至三品,幼为外祖父母抚养,其外祖父母殁无嗣者,许依其官阶貤赠,其餘外姻不许貤封。”
置官赠爵。参见「貤封」条。