qián dāo
qián niǔ
qián liáng
qián pù
qián fàn
qián gǔ
qián tān
qián guàn
qián duǒ
qián fēng
qián yǎn
qián láng
qián qū
qián huāng
qián guàn
qián jú
qián chā
qián gēn
qián pǐ
qián běn
qián nú
qián táng
qián xiàn
qián bó
qián huì
qián hú
qián chāo
qián chī
qián hú
qián wén
qián gāng
qián jīn
qián liè
qián fǎ
qián piào
qián huò
qián qíng
qián é
qián jiā
qián chuàn
qián mò
qián liú
qián sì
qián tiē
qián láo
qián zhuō
qián shǔ
qián bǔ
qián diàn
qián tǒng
qián jiān
qián zī
qián màn
qián guì
qián jià
qián mín
qián dài
qián qī
qián qián
qián wù
qián píng
qián yǐn
qián lóng
qián bó
qián shě
qián huá
qián chún
qián shù
qián diǎn
qián qīng
qián zhǐ
qián duǒ
qián bì
qián sù
qián quàn
qián xīn
qián qiǎng
qián hào
qián bù
qián mù
qián cái
qián shén
qián bāo
qián cáo
lí mò
gōu mò
tóng mò
shì mò
duǎn mò
xiàng mò
cháng mò
jǐng mò
tián mò
huái mò
xiāng mò
jiāo mò
chú mò
zǐ mò
kuí mò
xiù mò
tú mò
jiǔ mò
lián mò
qiān mò
lǘ mò
qǐ mò
chéng mò
qiān mò
qǔ mò
qiū mò
lù mò
qú mò
chǔ mò
zú mò
tú mò
guàn mò
jìn mò
diàn mò
liǔ mò
qí mò
fāng mò
jì mò
shěng mò
chūn mò
jiǒng mò
zhěn mò
tōng mò
háng mò
dào mò
lù mò
yì mò
yī mò
qián mò
nán mò
jiē mò
shuǐ mò
lǐ mò
guǎng mò
⒈ 本为一百文的钱串。后成为钱的计量单位,名为一陌而实不足百文。
引《新五代史·杂传十七·姚顗》:“顗为人仁恕,不知钱陌銖两之数,御家无法,在相位齪齪无所为。”
宋高承《事物纪原·布帛杂事·钱陌》:“自古用钱,贯皆以千,百皆以足。 梁武帝时,自破岭以东,八十为陌,名东钱; 江郢以上,七十,名西钱;京师,九十,名长钱。 大同元年,詔通用足,而人不从,钱陌益少,末年遂以三十五为陌。钱以八十为陌,盖自梁始也,其事见《通典》。 唐昭宗时,京师用钱,八百五十为贯; 河南府以八百为贯。 《笔谈》曰:汉隐帝时,三司使王章每出官钱,以七十七为陌,为之省陌,盖自五代汉始也。”
宋孟元老《东京梦华录·都市钱陌》:“都市钱陌,官用七十七,街市通用七十五。”
陌,为计算钱的单位数。钱以百为足数,故称为「钱陌」。
钱qián(1)(名)铜钱:一个~|~串儿。(2)(名)货币:银~|一块~。(3)(名)款子;费用:一笔~|饭~|车~|买书的~。(4)(名)钱财:有~有势|敛~|搂~|捞~。(5)(名)(~儿)形状像铜钱的东西:榆~儿|纸~儿。(6)(名)(Qián)姓。(7)(量)重量单位。十厘等于一钱;十钱等于一两。
陌读音:mò陌mò(名)田间东西方向的道路;泛指田间的道路:~头杨柳。