lín zi
lín lí
lín wū
lín yuán
lín píng
lín yīn
lín nóng
lín pǔ
lín jiōng
lín yè
lín lán
lín shù
lín mù
lín lín
lín àn
lín bū
lín jīng
lín qiān
lín zhǐ
lín mò
lín fǔ
lín tú
lín láng
lín huì
lín gǔ
lín biǎo
lín guān
lín chǎn
lín fēi
lín yì
lín yū
lín zé
lín shù
lín wǎng
lín fěn
lín zǔ
lín lán
lín ā
lín lǘ
lín bó
lín yú
lín zhēng
lín sǒu
lín huáng
lín yǎn
lín luán
lín jiōng
lín diàn
lín jīng
lín xué
lín tuān
lín luò
lín ǎi
lín sǒu
lín wù
lín ǎi
lín jī
lín yuàn
lín hú
lín wēi
lín gāo
lín zhōng
lín fén
lín réng
lín yě
lín xié
lín hǎi
lín tāo
lín guǎn
lín jiōng
lín chǎn
lín mào
lín quán
lín xià
lín láng
lín chǎng
lín dài
lín cǎo
lín zhàn
lín yòu
lín fāng
lín zhí
lín yòu
lín yuè
lín shì
lín nóng
lín lù
lín lú
lín huáng
lín cén
lín làng
lín zhēn
lín jū
lín fán
lín xī
lín kē
lín yōu
lín qiū
lín mǎng
lín lì
lín xiù
lín gē
lín yá
lín chí
lín zhēng
lín xiāo
lín qiū
lín gōng
lín zōu
lín fù
lín qín
lín yuán
lín xiù
lín qū
lín qī
lín xù
lín zhǎo
lín lài
lín qín
lín shāo
lín quán
lín héng
lín fēn
lín miǎo
lín yú
lín láng
lín fēi
lín zhǐ
lín kǎ
lín táng
lín cóng
lín hè
lín sēn
lín pō
lín sēng
lín zhòng
lín qiū
lín chuí
lín xiāo
lín háo
fēng xiù
jīn xiù
lí xiù
qiào xiù
yān xiù
kūn xiù
chuān xiù
wēi xiù
chǔ xiù
lín xiù
lán xiù
qióng xiù
huáng xiù
zhòng xiù
chū xiù
lǐng xiù
xiāng xiù
lóng xiù
yún xiù
líng xiù
yáng xiù
shā xiù
jùn xiù
xué xiù
xiāo xiù
yǔ xiù
duàn xiù
luán xiù
zhān xiù
jì xiù
⒈ 丛林群山。泛指山林。 南朝宋刘义庆《世说新语·言语》:“﹝道壹道人﹞从都下还东山,经吴中,已而会雪下,未甚寒。诸道人问在道所经。
引壹公曰:‘风霜固所不论,乃先集其惨澹;郊邑正自飘瞥,林岫便已皓然。’”
唐王勃《益州绵竹县武都山净慧寺碑》:“丹梯碧洞,杳冥林岫之间;桂廡松楹,寂寞风尘之表。”
宋叶适《祭吕太史文》:“由是东南之士,拔起林岫,为英为哲,继公之后。”
林lín(1)(名)成片的树木或竹子:树~|竹~|山~|防风~。(2)(名)聚集在一起的同类的人或事物:艺~|碑~。(3)(名)林业:农~牧副渔。(4)(名)(Lín)姓。
岫读音:xiù岫xiù(1)(名)山洞。(2)(名)山。