jiā guān
mù guān
qī guān
dǐ guān
gù guān
yún guàn
jiān guān
jīng guān
zhēn guàn
hóng guān
chuàng guān
xiāng guān
miào guān
céng guān
dá guān
chéng guān
lì guān
lí guān
mò guān
shū guān
jiè guān
zhuàng guān
bí guān
shén guān
jù guān
biàn guān
zhù guān
gōng guān
rì guān
piē guān
nèi guān
ěr guān
jiǎn guān
shèng guān
jié guān
zuò guān
yǎ guān
ān guàn
dié guān
jiǎ guān
dòng guān
liú guān
kuī guān
shān guān
liàng guān
yáo guān
bā guān
chuán guān
qí guān
hài guān
mén guān
shǔ guān
zuò guān
chóng guān
zhī guān
chá guān
shǐ guān
měi guān
dì guān
dào guàn
fǎn guān
cái guān
cān guān
gài guān
yín guān
fǎn guān
yù guān
huí guān
zú guān
fǔ guān
shěng guān
tǒng guān
páng guān
míng guān
yuè guān
bié guān
wéi guān
tái guān
bì guān
bēi guān
gāo guān
cí guān
xiù guān
qióng guān
lú guān
zhuī guān
biǎo guān
xiáng guān
jiàn guān
xiá guān
dà guān
kōng guān
yán guān
jiù guān
shuǐ guān
sān guān
kǎo guān
líng guān
yì guān
wěi guān
dì guān
yú guān
fēng guān
huàn guān
sǒng guān
wú guān
zhǔ guān
hǔ guān
bó guān
kě guān
lóu guān
wài guān
róng guān
wēi guān
shěn guān
yù guān
fēi guān
zhí guān
shì guān
hè guān
xiān guān
xióng guān
quē guān
kè guān
jí guān
lín guān
fàn guān
jìng guān
hēi guān
dōng guàn
tóng guān
fēi guān
táo guān
liǎng guān
qín guān
qì guān
lì guān
jiū guān
zhǐ guān
róng guān
sòng guān
tōng guān
wèi guān
zōng guān
chán guān
chí guān
dié guān
kuàng guān
lǎn guān
zhú guān
dì guān
hú guān
chǔ guān
zhōu guān
lián guān
zhān guān
zuì guān
bàng guān
guǐ guān
lè guān
gǎi guān
jīng guān
liáng guān
yuǎn guān
huì guān
jì guān
wù guān
sì guàn
chěng guān
qí guān
jù guān
yóu guān
pù guān
⒈ 观察。
引《汉书·平帝纪》:“遣太僕王惲等八人置副,假节,分行天下,览观风俗。”
宋苏轼《徐州上皇帝书》:“及移守徐州,览观山川之形势,察其风俗之所上,而考之於载籍。”
⒉ 阅览。
引汉司马相如《上林赋》:“於是歷吉日以斋戒,袭朝服,乘法驾;建华旗,鸣玉鸞,游于六艺之囿,驰鶩乎仁义之涂,览观《春秋》之林。”
唐韩愈《与于襄阳书》:“谨献旧所为文一十八首,如赐览观,亦足知其志之所存。”
方宗诚《<徐庾文选>序》:“李君某选徐(徐陵)庾(庾信 )二家文为一集,属余为序,因备论之,学者览观焉。”
览lǎn(动)看:游~|展~|浏~|阅~室|一~无余。
观读音:guān,guàn[ guān ]1. 看,察看:观看。观止(赞叹所看到的事物极端完美,无以复加)。观风(a.暗中察看动静,以定行止;b.观察民间风俗习惯,生活状态)。观阵。观赏。观察。观感。参观。
2. 看到的景象或样子:观瞻(a.事物的外观、景象及其留给人们的印象;b.注视,瞻望)。大观。奇观。
3. 对事物的看法、认识:观点。观念。主观。客观。世界观。