huò zuì
huò mén
huò huàn
huò jī
huò mǔ
huò zéi
huò kuí
huò hai
huò yóu
huò nán
huò xīn
huò tī
huò huò
huò kù
huò dǐ
huò niǎo
huò méi
huò suì
huò móu
huò xì
huò jǐ
huò sàng
huò luàn
huò niè
huò yín
huò rǔ
huò xìn
huò běn
huò rén
huò zhé
huò quán
huò biàn
huò zāi
huò bài
huò xiōng
huò yě
huò shì
huò fá
huò dú
huò shuǐ
huò shì
huò miáo
huò shì
huò zhǒng
huò duān
huò gēn
huò jiē
huò yāng
huò yīn
huò shū
huò yuán
huò shǒu
huò lì
huò pì
huò shǐ
huò jī
huò fú
huò luó
huò qiǎn
huò zāi
huò qiān
huò dú
huò xiāng
huò zī
huò tāi
huò dòu
tiān yāng
zāi yāng
qiān yāng
kē yāng
bì yāng
lù yāng
xiè yāng
zhǎn yāng
yāo yāng
zāo yāng
zhú yāng
jī yāng
jiù yāng
féng yāng
huǒ yāng
yí yāng
zuì yāng
huò yāng
chù yāng
qiān yāng
hàn yāng
qìng yāng
zhūn yāng
jiǎ yāng
niàn yāng
yǎng yāng
yú yāng
bǎi yāng
祸殃huòyāng
(1) 灾祸
例惹起祸殃英disaster⒈ 祸害;灾祸。
引《楚辞·九章·惜往日》:“寧溘死而流亡兮,恐祸殃之有再。”
王逸注:“罪及父母与亲属也。”
《史记·秦始皇本纪》:“内饰诈谋,外来侵边,遂起祸殃。”
《水浒传》第四六回:“三庄盟誓成虚谬,众虎咆哮起祸殃。”
灾难、祸事。《楚辞.屈原.九章.惜往日》:「宁溘死而流亡兮,恐祸殃之有再。」《史记.卷六.秦始皇本纪》:「内饰诈谋,外来侵边,遂起祸殃。」也作「祸愆」。
祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。
殃读音:yāng殃yāng(1)(名)祸害:遭~|灾~。(2)(动)使受祸害:祸国~民。