dǎng xiá
dǎng xiàng
dǎng fèi
dǎng gāng
dǎng fù
dǎng bēi
dǎng xiáng
dǎng qiāng
dǎng shēn
dǎng shì
dǎng yù
dǎng qīn
dǎng nán
dǎng rán
dǎng shǐ
dǎng zhèng
dǎng yǒu
dǎng wù
dǎng zǔ
dǎng méi
dǎng guān
dǎng mǎng
dǎng zhèng
dǎng jìn
dǎng shǒu
dǎng piào
dǎng yì
dǎng ǒu
dǎng fá
dǎng jiù
dǎng zéi
dǎng rén
dǎng tuán
dǎng yán
dǎng bàn
dǎng jiǎ
dǎng jì
dǎng yù
dǎng lǐ
dǎng zhàn
dǎng nì
dǎng wěi
dǎng hù
dǎng fēng
dǎng xù
dǎng chóu
dǎng gē
dǎng kān
dǎng bǐ
dǎng lèi
dǎng yuán
dǎng yǔ
dǎng qún
dǎng bào
dǎng wai
dǎng yǔ
dǎng jìn
dǎng líng
dǎng kè
dǎng zhēng
dǎng gù
dǎng xìn
dǎng pián
dǎng wǔ
dǎng è
dǎng yì
dǎng kuí
dǎng qiáng
dǎng jiā
dǎng quán
dǎng ā
dǎng shú
dǎng gù
dǎng yǐn
dǎng yuán
dǎng bì
dǎng yǔ
dǎng huò
dǎng gùn
dǎng qí
dǎng lùn
dǎng yuē
dǎng piān
dǎng jí
dǎng tú
dǎng zhí
dǎng shè
dǎng guó
dǎng zhù
dǎng bèi
dǎng xìng
dǎng lǚ
dǎng zhòng
dǎng fá
dǎng zú
dǎng shì
dǎng zhèng
dǎng jiàn
dǎng yì
dǎng huī
dǎng péng
dǎng qī
dǎng bù
dǎng pài
dǎng zhāng
dǎng xiào
党锢dǎnggù
(1) 古代禁止某些政治上的朋党参政的现象
.英autocratic rule;one-party dictatorship⒈ 亦作“党固”。 东汉桓帝时宦官专权,士大夫李膺、陈蕃等联合太学生郭泰、贾彪等,猛烈抨击宦官集团。宦官诬告他们结为朋党,诽谤朝廷, 李膺等二百馀人遭捕,后虽释放,但终身不许做官。 灵帝时, 膺等复起用,与大将军窦武谋诛宦官。事败膺等百馀人被杀,并陆续处死、流徙、囚禁六、七百人。事见《后汉书·党锢传》。后泛指禁止党人担任官职并限制其活动。
引《隋书·卢恺传》:“自周氏之降,选无清浊,及愷摄吏部,与薛道衡、陆彦师等甄别士流,故涉党固之譖,遂及於此。”
元独乐园主《咏史》:“西园粥爵诚可耻,党錮忠士灾何延。”
清方文《宛陵哭梅郎三兼示令弟季升》诗之四:“昔曾忧党錮,今果见诛锄。”
禁止诽谤宦官的党人出任官职,并限制其与人交往,禁锢终身。《后汉书.卷六七.党锢传.序》:「中平元年,黄巾贼起,中常侍吕彊言于帝曰:『党锢久积,人情多怨。若久不赦宥,轻与张角合谋,为变滋大,悔之无救。』」也作「党禁」。
党dǎng(1)(名)政党:中国共产~。(2)(名)由私人利害关系结成的集团:结~营私。(3)(动)偏袒:~同伐异。(4)(名)旧指亲族:父~。(5)(名)古代乡里组织:乡~。(6)姓。
锢读音:gù锢gù(1)(动)用熔化的金属堵塞物体空隙。(2)(形)〈书〉闭塞。