jí zǒu
jí kǒu
jí yú
jí jiàn
jí xiān
jí zhì
jí fāng
jí shǒu
jí bīng
jí yǎng
jí lèi
jí xū
jí shàn
jí kè
jí zhèn
jí jí
jí bù
jí liū
jí tòng
jí jí
jí qiè
jí chǔ
jí máng
jí zhuó
jí fèn
jí yòng
jí biàn
jí jiǎng
jí zǎo
jí xián
jí wù
jí zhào
jí xùn
jí nù
jí jié
jí zhòu
jí fēng
jí wēi
jí guǐ
jí rén
jí zhēng
jí gòu
jí bìng
jí jiù
jí gǔ
jí cù
jí gōng
jí dì
jí wān
jí zhuǎn
jí shì
jí zhàn
jí shāng
jí xū
jí yǎn
jí xiǎng
jí jiǎo
jí yào
jí xián
jí nán
jí huī
jí chí
jí tóu
jí zhòu
jí guō
jí zú
jí fū
jí jiàn
jí pài
jí líng
jí fán
jí jiàn
jí gàn
jí dòu
jí jī
jí guǎn
jí rè
jí huāng
jí shà
jí zhēng
jí chuán
jí còu
jí huāng
jí dài
jí shēng
jí liú
jí zhèng
jí jìn
jí jié
jí lán
jí jiù
jí guǎn
jí jù
jí bào
jí yǐng
jí fàng
jí dài
jí zhǎi
jí zào
jí pò
jí shuǐ
jí luàn
jí kùn
jí kè
jí biàn
jí cháo
jí huǎn
jí lài
jí zú
jí xìng
jí zhěn
jí jù
jí yì
jí liè
jí diàn
jí huǒ
⒈ 急切貌。
引《北史·刘芳传》:“澹然自守,不急急於荣利,不戚戚於贫贱,乃著《穷通论》以自慰。”
宋范仲淹《上执政书》:“岂今几筵之下可为身名之计乎?不然何急急於言哉。”
《二刻拍案惊奇》卷五:“襄敏公见众人急急之状,到问道:‘你等去未多时,如何一齐跑了回来?’”
鲁迅《书信集·致周作人》:“该号既于十月方出,何以如此之急急耶?”
⒉ 急忙;赶紧。
引宋姜夔《鹧鸪天》词:“移家径入蓝田县,急急船头打鼓催。”
明罗贯中《风云会》第二折:“咱弟兄每急急回家,准备出征则个。”
陈残云《山谷风烟》第四十章:“周祺看见刘三公,急急趋前去,热烈捏住三公的手,说:‘呵, 三公,辛苦啦。’”
⒊ 迅急。
引元王晔《桃花女》第一折:“急急光阴似水流,等閒白了少年头。”
很急切。