shāng chuī
shāng qíng
shāng chóng
shāng sù
shāng lǚ
shāng suàn
shāng diào
shāng hǎi
shāng yán
shāng dùn
shāng hào
shāng lín
shāng pā
shāng yù
shāng shàn
shāng gùn
shāng liang
shāng chǎng
shāng hào
shāng sì
shāng píng
shāng yǔ
shāng biāo
shāng lǐ
shāng xū
shāng zhāo
shāng chuàn
shāng lǜ
shāng què
shāng bù
shāng bó
shāng pù
shāng zhì
shāng gōng
shāng yè
shāng jù
shāng lùn
shāng qiū
shāng rén
shāng wù
shāng shuì
shāng wù
shāng guān
shāng hào
shāng luò
shāng jiè
shāng chuán
shāng qí
shāng dǐng
shāng tōng
shāng gǔ
shāng kuài
shāng huì
shāng huàn
shāng xián
shāng kè
shāng jiè
shāng lǚ
shāng yú
shāng dìng
shāng duō
shāng mào
shāng dēng
shāng pò
shāng biāo
shāng zhōng
shāng xián
shāng huò
shāng mù
shāng nǚ
shāng jué
shāng zhù
shāng cáo
shāng biāo
shāng dài
shāng dù
shāng xiào
shāng bàn
shāng fàn
shāng jì
shāng jiàn
shāng gǎng
shāng shān
shāng gē
shāng diào
shāng cān
shāng jié
shāng cì
shāng mí
shāng chóu
shāng gū
shāng yè
shāng tán
shāng guǎn
shāng qiū
shāng duì
shāng háng
shāng pǐn
shāng jì
shāng biāo
shāng lù
shāng dào
shāng jī
shāng yè
shāng què
shāng hù
shāng què
shāng mín
shāng lǐng
shāng yuē
shāng hú
shāng jiào
shāng lù
shāng dí
shāng biāo
shāng tóng
shāng yún
shāng liú
shāng guǎn
shāng qià
shāng bù
shāng yáng
shāng xīng
shāng zhǎn
shāng jūn
shāng luò
shāng shēng
shāng jí
shāng jiǎn
shāng yì
shāng gǔ
shāng zhōu
shāng zhàn
shāng gēng
shāng tǎo
shāng mǎ
shāng jí
shāng diàn
shāng gǔ
shāng jiā
shāng xìn
shāng yīn
shāng zhuó
shāng hán
shāng biāo
shāng shāng
shāng shì
shāng hé
shāng lóng
shāng jiān
shāng qí
⒈ 草名。 《尔雅·释草》“髦,颠蕀” 晋郭璞注:“细叶有刺,蔓生,一名商蕀。《本草纲目》作“颠棘”,谓即天门冬。见明李时珍《本草纲目·草七·天虋冬》。
引《广雅》云:‘女木也。’”
1. 两个以上的人在一起计划、讨论:商量。商讨。商议。商定。商榷。商酌(商量斟酌)。相商。磋商。洽商。协商。
2. 买卖,生意:商业。商店。商界。商品。商标。
3. 古指行商(坐商为“贾”,后泛指做买卖的人,亦用以指从事私营工商业的人):商人。商贩。商贾(
)(商人)。商旅。4. 数学上指除法运算中的得数:商数。
5. 中国朝代名:商代。
6. 中国古代五音之一,相当于简谱“2”。
7. 星名,二十八宿之一,即“心宿”。
8. 姓。
蕀读音:jí1.〔颠~〕一种攀援草本植物,即“天门冬”,中医以块根(天冬)入药。
2.〔~苑〕一种中药草,即“远志”。