jīng tǐ
jīng líng
jīng huī
jīng liàng
jīng qìn
jīng lóng
jīng huī
jīng hé
jīng yíng
jīng dǐng
jīng chán
jīng yào
jīng yìn
jīng yíng
jīng yíng
jīng guāng
jīng huàng
jīng gé
jīng bǐng
jīng lún
jīng bō
jīng pán
jīng jīng
jīng huá
jīng míng
jīng yàn
jīng lián
jīng bāo
jīng yīng
jīng tiān
bì yíng
xuě yíng
wēn yíng
píng yíng
míng yíng
qióng yíng
jiān yíng
xiù yíng
fā yíng
róu yíng
jīng yíng
yú yíng
tīng yíng
wǎn yíng
xiān yíng
guāng yíng
tōng yíng
qīng yíng
gān yíng
qīng yíng
bīng yíng
shén yíng
mó yíng
jīng yíng
chéng yíng
lǜ yíng
晶莹jīngyíng
(1) 明亮澄澈
例晶莹的露珠.英sparkling and crystal-clear⒈ 光亮而透明。
引唐元稹《莺莺传》:“是夕,旬有八日也。斜月晶莹,幽辉半牀。”
《红楼梦》第九五回:“贾璉打开一看,可不是那一块晶莹美玉吗?”
朱自清《背影》:“我读到此处,在晶莹的泪光中,又看见那肥胖的、青布棉袍、黑布马褂的背影。”
明亮透澈。
如:「晶莹剔透」。
晶jīng(1)(形)光亮:~莹|亮~~。(2)(名)水晶:茶~|墨~。(3)(名)晶体:结~。
莹读音:yíng莹yíng(1)〈书〉(名)光洁似玉的石头。(2)(形)光洁;透明。