xiōng bó
xiōng huā
xiōng yīng
xiōng xié
xiōng yì
xiōng zhāng
xiōng xuě
xiōng xiàng
xiōng qíng
xiōng dā
xiōng zhōng
xiōng gān
xiōng xīn
xiōng zhēn
xiōng jīn
xiōng gé
xiōng táng
xiōng cì
xiōng zhào
xiōng yè
xiōng qiāng
xiōng lǐ
xiōng yē
xiōng qiáng
xiōng wéi
xiōng mó
xiōng bù
xiōng gǔ
xiōng kuò
xiōng xié
xiōng qí
xiōng dǎn
xiōng kǎ
xiōng gé
xiōng chá
xiōng yīn
xiōng gōu
xiōng máo
xiōng kuān
xiōng dù
xiōng luó
xiōng fǔ
xiōng kǒu
xiōng bèi
xiōng jìng
xiōng mǎn
xiōng ròu
xiōng pú
xiōng huái
xiōng zhuī
胸膛xiōngtáng
(1) 躯干的一部分,在颈和腹之间
例挺起胸膛(.好工具)英chest⒈ 胸部;胸腔。
引元李文蔚《燕青博鱼》第三折:“满鼻凹清风,拍胸膛爽气。”
《水浒传》第二回:“﹝老汉﹞又请高手匠人与他刺了这身花绣,肩臂胸膛总有九条龙,满县人口顺,都叫他做九纹龙史进。”
清李渔《闲情偶寄·颐养》:“凡食一物而凝滞胸膛不能尅化者,即是病根,急宜消导。”
杨沫《我的生平》:“但在这老人的胸膛里,依然有一颗年轻、炽热的心在跳动着。”
胸部。
胸xiōng(1)(名)躯干的一部分;胸膛:~部|~骨|~口|~膜|~脯|~鳍|~腔|~墙|~膛|~围|~章。(2)(名)指心里(跟思想、见识、气量等有关):心~|成竹在~。
膛读音:táng膛táng(1)(名)胸;腔:胸~。(2)(名)(膛儿)器物的中空的部分。