yí jiá
yí jiǔ
yí lù
yí cù
yí yí
yí yì
yí shēn
yí liū
yí zhǐ
yí duǒ
yí fǔ
yí è
yí jiě
yí kē
yí guāng
yí dào
yí zhǐ
yí qǔ
yí zhì
yí zhēn
yí yǎng
yí hàn
yí lìng
yí duǒ
yí shēng
yí shì
yí wèi
yí sè
yí qū
yí è
yí shè
bèi zhǐ
fēng zhǐ
yuē zhǐ
shǒu zhǐ
dàn zhǐ
duàn zhǐ
rào zhǐ
rào zhǐ
bān zhǐ
diǎn zhǐ
chuō zhǐ
wǔ zhǐ
bān zhǐ
huá zhǐ
kē zhǐ
shāo zhǐ
jiǎo zhǐ
gù zhǐ
niān zhǐ
qū zhǐ
pián zhǐ
yī zhǐ
hóng zhǐ
màn zhǐ
běn zhǐ
jiàng zhǐ
liàn zhǐ
ruǎn zhǐ
jù zhǐ
dǎo zhǐ
xiǎo zhǐ
jì zhǐ
zǎn zhǐ
shì zhǐ
lún zhǐ
fà zhǐ
jū zhǐ
mǔ zhǐ
fàn zhǐ
chēng zhǐ
yù zhǐ
yù zhǐ
mù zhǐ
shì zhǐ
qí zhǐ
hé zhǐ
gǔ zhǐ
yáo zhǐ
zhuī zhǐ
pān zhǐ
cuò zhǐ
duò zhǐ
jūn zhǐ
bì zhǐ
dǐng zhǐ
zì zhǐ
jiè zhi
shí zhǐ
shù zhǐ
yīn zhǐ
què zhǐ
sān zhǐ
nì zhǐ
shàng zhǐ
shí zhǐ
xiǎng zhǐ
wàn zhǐ
zhēn zhǐ
rǎn zhǐ
wěi zhǐ
chéng zhǐ
yì zhǐ
wǔ zhǐ
zōng zhǐ
mì zhǐ
qiā zhǐ
cí zhǐ
shèng zhǐ
xùn zhǐ
fàn zhǐ
jìn zhǐ
lì zhǐ
xuè zhǐ
dà zhǐ
shǐ zhǐ
niǎn zhǐ
hù zhǐ
zé zhǐ
dài zhǐ
shī zhǐ
miào zhǐ
lóng zhǐ
rán zhǐ
piān zhǐ
zhōng zhǐ
zā zhǐ
tè zhǐ
biāo zhǐ
chí zhǐ
huí zhǐ
zé zhǐ
qū zhǐ
jìn zhǐ
jiào zhǐ
zhī zhǐ
bān zhǐ
jǐ zhǐ
liàn zhǐ
miǎo zhǐ
cí zhǐ
jié zhǐ
míng zhǐ
zhuān zhǐ
tiáo zhǐ
niè zhǐ
ā zhǐ
lǚ zhǐ
yí zhǐ
yuǎn zhǐ
bù zhǐ
jiàng zhǐ
fán zhǐ
xié zhǐ
yào zhǐ
jǔ zhǐ
qiān zhǐ
jù zhǐ
bò zhǐ
duǎn zhǐ
niè zhǐ
bān zhǐ
èr zhǐ
chū zhǐ
diǎn zhǐ
颐指yízhǐ
(1) 用下巴示意以指挥人
[.好工具]英gesture order people about by⒈ 亦作“颐旨”。
⒉ 谓以下巴的动向示意而指挥人。常以形容指挥别人时的傲慢态度。
引《汉书·贾谊传》:“今陛下力制天下,颐指如意,高拱以成六国之旤,难以言智。”
宋王以宁《水调歌头·裴公亭怀古》词:“孙郎前日豪健,颐指五都雄。”
清蒲松龄《聊斋志异·梅女》:“促膝戟指,翻变良久, 封(封云亭 )迷乱不知所从,女輒口道而颐指之,愈出愈幻,不穷於术。”
⒊ 犹示意。
引唐刘禹锡《武陵北亭记》:“自天而胜者列於骋望,由我而美者生於颐指。”
宋苏轼《与林天和长官书》之十七:“叠烦颐旨,感怍交深,未缘面谢,惟祝若时自重,不宣。”
《明史·马录传》:“职枢要者承其颐指,锻鍊周内。”
《中国近代思想史参考资料简编·告非难民生主义者》:“盖地主有左右资本家之势力,而资本家不能不仰地主之颐指。”
不开口说话,只以面颊表情指使他人做事。
颐yí(名)〈书〉颊;腮:支~(手托住腮)。颐yí(动)〈书〉保养:~养。
指读音:zhǐ指zhǐ(1)本义:(名)手指。(2)(量)一个手指头的宽度叫“一指”;用来计算深浅宽窄等:下了三~雨|这双鞋大了一~。(3)(动)(手指头、物体尖端)对着;向着:用手一~|时针正~十二点。(4)(动)(头发)直立:令人发~。(5)(动)指点:~导|~示|~出缺点。(6)(动)意思上指着:这不是~你说的。(7)(动)仰仗;依靠:~望|单~着一个人是不行的。