hù fǎng
lián fǎng
lì fǎng
lái fǎng
bài fǎng
bó fǎng
zōu fǎng
cún fǎng
tà fǎng
zǒu fǎng
xià fǎng
kuò fǎng
xún fǎng
guān fǎng
yán fǎng
xún fǎng
guò fǎng
sī fǎng
jī fǎng
sōu fǎng
wǎng fǎng
xùn fǎng
chǒng fǎng
zī fǎng
zhēn fǎng
huí fǎng
zhuī fǎng
jiē fǎng
jiàn fǎng
xiàn fǎng
zào fǎng
wài fǎng
chá fǎng
tàn fǎng
dào fǎng
tǐ fǎng
gù fǎng
xún fǎng
chá fǎng
ná fǎng
yì fǎng
àn fǎng
gōu fǎng
cǎi fǎng
jiū fǎng
ná fǎng
cǎi fǎng
jiǎn fǎng
zào fǎng
zuàn fǎng
yuē fǎng
shùn fǎng
qiú fǎng
cān fǎng
chuàn fǎng
jiè fǎng
fèng fǎng
shàng fǎng
tán fǎng
mì fǎng
yóu fǎng
nà fǎng
cì fǎng
jì fǎng
tuī fǎng
xìn fǎng
⒈ 征询访问。
引《后汉书·李固传》:“远寻先世废立旧仪,近见国家践祚前事,未尝不询访公卿,广求羣议,令上应天心,下合众望。”
唐韩愈《顺宗实录二》:“其忠也尽致君之大方,其言也达为政之要道,凡所询访,皆合大猷。”
清刘毓崧《杜观察<古谣谚>序》:“为政者酌民言而同其好恶,则芻蕘葑菲,均可备询访於輶轩。”
⒉ 查访。
引明海瑞《申海南道陈双山文》:“询访未的,妄信人言。”
清张之洞《光绪二十九年六月初五日致兼湖广总督端方电》:“请密加询访,如确有识认沉克諴之人,迅速资遣来京,令其辨认,以别真伪。”
大陆地区指办案人员的查询和访问。