zhuàng qì
zhuàng dà
zhuàng jùn
zhuàng xiàn
zhuàng cǎi
zhuàng zú
zhuàng bèi
zhuàng zhì
zhuàng shuò
zhuàng gù
zhuàng gōng
zhuàng jié
zhuàng wàng
zhuàng làng
zhuàng yì
zhuàng jǔ
zhuàng róng
zhuàng dǎn
zhuàng shi
zhuàng jiǎo
zhuàng qíng
zhuàng zāi
zhuàng lì
zhuàng yǔ
zhuàng cháng
zhuàng chéng
zhuàng wén
zhuàng suì
zhuàng liè
zhuàng jiǎo
zhuàng hàn
zhuàng qián
zhuàng guān
zhuàng zhì
zhuàng měng
zhuàng jìng
zhuàng wěi
zhuàng miáo
zhuàng jiàn
zhuàng yáng
zhuàng shì
zhuàng bīng
zhuàng xīn
zhuàng shèng
zhuàng jù
zhuàng dīng
zhuàng qiáng
zhuàng yán
zhuàng chǐ
zhuàng bù
zhuàng nián
zhuàng kuò
zhuàng huái
⒈ 壮健;壮美。
引宋欧阳修《本论》中:“今八尺之夫,被甲荷戟,勇盖三军,然而见佛则拜,闻佛之説,则有畏慕之诚者。何也?彼诚壮佼,其中心茫然无所守而然也。”
清袁枚《随园诗话》卷十三:“岁辛卯,相见苏州,怪其消瘦,不类平时壮佼。”
郭沫若《董老行》:“矍鑠精神尚少年,昂藏气宇尤壮佼。”
壮zhuāng(名)姓。壮zhuàng(1)基本义:(形)强壮:(形)强壮(2)(形)雄壮;大:~观|~志。(3)(动)加强;使壮大:~胆|~声势。
佼读音:jiǎo佼jiǎo美好:体态~好。