hóng fēng
héng fēng
wǔ fēng
jiǔ fēng
xiǎn fēng
gū fēng
tuó fēng
lán fēng
shuāng fēng
guī fēng
jì fēng
jiù fēng
céng fēng
jué fēng
bō fēng
gāo fēng
sān fēng
áo fēng
cái fēng
ní fēng
zhòng fēng
jiān fēng
xuě fēng
lǘ fēng
dǐng fēng
léi fēng
zhū fēng
tuó fēng
jiān fēng
bīng fēng
qióng fēng
ǎi fēng
shān fēng
lián fēng
qiáo fēng
lú fēng
diān fēng
zǎn fēng
tiáo fēng
lí fēng
wēi fēng
dǒu fēng
shì fēng
yān fēng
méi fēng
jí fēng
yù fēng
gōu fēng
rǔ fēng
dān fēng
kūn fēng
cuò fēng
tí fēng
yún fēng
xuán fēng
líng fēng
cí fēng
⒈ 亦作“鰲峰”。 指翰林院。
引宋魏泰《东轩笔录》卷十一:“宋景文公守益州 ……为承旨,又作诗曰:‘粉署重来忆旧游,蟠桃开尽海山秋。寧知不是神仙骨,上到鼇峯更上头。’”
元黄溍《上都分院》诗:“暮投玉堂署,鼇峯屹中央。”
清王端履《重论文斋笔录》卷一:“步趋丹陛,入鹤籞而知严;手校紫泥,临鼇峯而滋惕。”
⒉ 指江海中的岛屿。因如巨鳌背负山峰,故名。
引清屈大均《广东新语·山语·灵洲山》:“西北二江之来,至广州,先以灵洲为砥柱,次以海珠,次以海印,次以禺珠,皆在水中央,所谓鰲峯也。”
鳌(名)传说中海里的大龟或大鳖。
峰读音:fēng峰fēng(1)(名)山突出的尖顶。(2)(名)形状像山峰的事物:驼~。(3)(名)比喻最高的境界:登~造极。(4)(名)用于骆驼。