fān chén
suǒ chén
píng chén
é chén
yīng chén
jiē chén
bīng chén
jūn chén
táo chén
bào chén
dàng chén
kuǎn chén
pī chén
rén chén
hòu chén
hóng chén
jiàn chén
lì chén
yī chén
huáng chén
kāi chén
tiáo chén
zài chén
qǔ chén
jié chén
fāng chén
gōu chén
xún chén
è chén
jiàn chén
chàn chén
yǎn chén
jūn chén
fā chén
héng chén
sān chén
gān chén
lì chén
shàng chén
liè chén
zhāng chén
pú chén
fù chén
liù chén
gǔ chén
diàn chén
chōng chén
kū chén
qǐ chén
lěi chén
luó chén
wán chén
kòng chén
shuǐ chén
zhǐ chén
niǎo chén
shū chén
jiū chén
xiǔ chén
tǎn chén
pái chén
jiǎng chén
jī chén
chí chén
lüè chén
wǔ chén
yān chén
è chén
chàng chén
tiān chén
zì chén
xí chén
shěng chén
jù chén
lì chén
bù chén
jiān chén
xiǔ chén
jǔ chén
zhōng chén
xùn chén
xīn chén
xià chén
róng chén
pōu chén
bù chén
zhòng chén
zhū chén
chū chén
fàng chén
lú chén
fū chén
kǒu chén
shí chén
liáng chén
hán chén
yīn chén
pū chén
tōng chén
chēng chén
tòng chén
fù chén
huài chén
cuò chén
shēn chén
xuān chén
liǎng chén
bā chén
mì chén
shè chén
xiàn chén
fù chén
zòu chén
léi chén
bèi chén
lín chén
jú chén
jù chén
sù chén
cān chén
gōu chén
lǐ chén
cháng chén
xīng chén
⒈ 亦作“茵蔯”。蒿类的一种。多年生草本植物。叶子羽状分裂,裂片线形,密生白毛,花绿黄色,圆锥花序。全草有香气,可以入药,有发汗、解热、利尿作用。
引唐杜甫《陪郑广文游何将军山林》诗之七:“棘树寒云色,茵蔯春藕香。”
宋苏轼《元日过丹阳明日立春寄鲁元翰》诗:“堆盘红缕细茵蔯,巧与椒花两鬭新。”
明王世贞《散句》:“坐来薜荔时添润,斋罢茵陈尚送香。”
老舍《四世同堂》五:“钱先生向桌底下摸了会儿,摸出个酒瓶来,浅绿,清亮,像翡翠似的--他自己泡的茵陈。”
植物名。菊科艾属,多年生草本。蒿的一种,生水滨砂地,叶生白毛,梢上叶细如丝,夏秋著花,穗状色绿,茎叶可入药。
茵yīn(名)垫子或褥子:绿草如~。
陈读音:chén1.安放;摆设;排列:~设。
2.叙述;说明:条~。详~。
3.时间久的;旧的:推~出新。
4.周朝国名(?—前478)。在今河南东部和安徽亳州一带。为楚所灭。
5.朝代名。南朝之一(557—589)。陈霸先灭萧梁后建立。建都建康(今南京)。为隋所灭。
6.古又同“阵(zhèn)”。