lóng qióng
shàng qióng
qīng qióng
qīng qióng
tiān qióng
cāng qióng
kuò qióng
zǐ qióng
qián qióng
hào qióng
yǔ qióng
cí qióng
xuán qióng
gāo qióng
làng qióng
xuán qióng
hào qióng
dú qióng
zēng qióng
céng qióng
huáng qióng
yuán qióng
lóng qióng
mín qióng
hào qióng
⒈ 指苍天。天博大而形穹隆,故称。
引《汉书·司马相如传下》:“伊上古之初肇,自顥穹生民。”
颜师古注:“顥,穹,皆谓天也。顥,言气顥汗也;穹,言形穹隆也。”
《史记·司马相如列传》作“昊穹”。 元刘壎《隐居通议·杂录》:“闕初顥穹,实生兆民。”
苍天。《汉书.卷五七.司马相如传下》:「伊上古之初肇,自颢穹生民。」也作「颢苍」。