fèn quán
hóng quán
dān quán
gāo quán
céng quán
àn quán
zǐ quán
pēn quán
shí quán
chéng quán
kuáng quán
niàng quán
yǒng quán
kū quán
làn quán
yú quán
xīn quán
lèi quán
xíng quán
bái quán
xià quán
zēng quán
zhú quán
shēn quán
jiǔ quán
zhōng quán
kuí quán
lǎo quán
nuǎn quán
tuó quán
liú quán
shuǐ quán
zhū quán
huáng quán
gài quán
shān quán
shén quán
zhuó quán
míng quán
jiǔ quán
kū quán
shèng quán
qiū quán
lǐn quán
huò quán
huì quán
tān quán
yǎn quán
kuàng quán
huò quán
qióng quán
bì quán
bèng quán
huà quán
jī quán
shā quán
fāng quán
méi quán
lǐ quán
dà quán
yè quán
èr quán
pēn quán
bù quán
hán quán
jǐng quán
wú quán
yǎn quán
lǐ quán
bīng quán
yuán quán
kǎn quán
yù quán
lóng quán
rǔ quán
běi quán
lěng quán
xiāng quán
dòng quán
yín quán
xuán quán
rè quán
bēi quán
páo quán
zhōng quán
bì quán
dào quán
xiǎng quán
jùn quán
hóng quán
guǐ quán
cóng quán
gān quán
bào quán
yún quán
píng quán
féi quán
gǔ quán
zī quán
qīng quán
xián quán
liù quán
guī quán
wēn quán
róng quán
chóng quán
mín quán
jú quán
lì quán
fēi quán
huǒ quán
lín quán
bì quán
hóng quán
fú quán
yáng quán
liè quán
léi quán
chǔ quán
xuán quán
bǎn quán
jīn quán
hóng quán
zēng quán
yuán quán
jiāng quán
hēi quán
xiè quán
xiǎo quán
jī quán
líng quán
sān quán
fèi quán
liǔ quán
qǔ quán
péi quán
源泉yuánquán
(1) 水源,比喻事.物的根源
例艺术的和心智的源泉英source⒈ 亦作“源湶”。
⒉ 有源之水。
引《管子·轻重丁》:“源泉有竭。”
《孟子·离娄下》:“源泉混混,不舍昼夜。”
宋叶适《庐州钱公墓志铭》:“材如源泉,汲用无穷。”
⒊ 指水的源头。
引清方朝《三峡涧》诗:“我欲穷源泉,於兹将远涉。”
⒋ 指事物发生的根源。
引汉董仲舒《春秋繁露·保位权》:“执一无端,为国源泉。”
梁启超《新民说·释新民之义》:“凡一国之能立於世界,必有其国民独具之特质……斯实民族主义之根柢源泉也。”
巴金《文学的作用》:“生活的确是艺术创作的源泉,而且是唯一的源泉。”
水流出之处。
源yuán(1)(名)水流起头的地方:河~|泉~|发~。(2)(名)来源:货~|资~。
泉读音:quán泉quán(1)(名)泉水:矿~|甘~。(2)(名)泉眼。(3)(名)钱币的古称:~币。(4)(名)姓。