mǎi huān
mǎi zòng
mǎi chuán
mǎi tào
mǎi guǐ
mǎi shān
mǎi huān
mǎi hǎo
mǎi mai
mǎi sǐ
mǎi hūn
mǎi fù
mǎi chūn
mǎi jiā
mǎi hóng
mǎi gǔ
mǎi biào
mǎi zuì
mǎi bǎng
mǎi tuō
mǎi mìng
mǎi shú
mǎi zhào
mǎi jué
mǎi chuán
mǎi yè
mǎi fāng
mǎi kuài
mǎi liǎn
mǎi qíng
mǎi jià
mǎi quē
mǎi chū
mǎi bào
mǎi huān
mǎi dú
mǎi yù
mǎi nà
mǎi shòu
mǎi jùn
mǎi xiū
mǎi jìn
mǎi lù
mǎi huāng
mǎi dào
mǎi wō
mǎi yàn
mǎi duàn
mǎi diǎn
mǎi xiào
mǎi rì
mǎi shǒu
mǎi shì
mǎi yù
mǎi yán
mǎi zhǔ
mǎi dēng
mǎi yōng
mǎi míng
mǎi huò
mǎi qiú
mǎi jiān
mǎi jiǎn
mǎi hé
mǎi fàn
mǎi shuǐ
mǎi zhōu
mǎi fān
mǎi gōng
mǎi nòng
mǎi tōng
mǎi pū
mǎi zhòu
mǎi tuō
mǎi zhí
mǎi zhàng
mǎi rèn
mǎi zhàng
mǎi wù
mǎi guān
mǎi tuō
mǎi bàn
mǎi jiāo
mǎi yōu
mǎi zhào
mǎi mán
mǎi bǔ
mǎi yuè
mǎi huó
mǎi dù
mǎi xū
mǎi cài
mǎi zhǔ
mǎi yì
mǎi dān
mǎi guà
mǎi fù
mǎi shōu
mǎi tì
mǎi shǔ
mǎi fàng
mǎi lín
mǎi guì
mǎi fù
mǎi gào
mǎi hǒng
mǎi sī
mǎi dí
mǎi miǎn
mǎi fǎ
mǎi jié
mǎi bǔ
mǎi zhù
mǎi zuǐ
mǎi shòu
mǎi qǔ
mǎi huì
mǎi xián
mǎi yōng
mǎi zǐ
mǎi zhuǎn
bǎi guǐ
yǒu guǐ
è guǐ
shān guǐ
gū guǐ
tiān guǐ
wēn guǐ
xiāo guǐ
liào guǐ
jī guǐ
liáo guǐ
māo guǐ
xiǎo guǐ
è guǐ
zéi guǐ
diǎn guǐ
shuǐ guǐ
xīn guǐ
bì guǐ
lì guǐ
huó guǐ
hēi guǐ
lǎn guǐ
yáng guǐ
yǎng guǐ
hǎi guǐ
shān guǐ
xié guǐ
wǔ guǐ
rén guǐ
cūn guǐ
nòng guǐ
bái guǐ
gù guǐ
guāng guǐ
yě guǐ
nào guǐ
xīn guǐ
xiā guǐ
nüè guǐ
yān guǐ
chī guǐ
jū guǐ
yuān guǐ
xióng guǐ
wū guǐ
zhǐ guǐ
jiù guǐ
qióng guǐ
lì guǐ
fēng guǐ
nì guǐ
piàn guǐ
qì guǐ
diǎn guǐ
ruò guǐ
sòng guǐ
mó guǐ
mǎi guǐ
chāng guǐ
zhài guǐ
tuì guǐ
jiàn guǐ
zǎi guǐ
wū guǐ
yì guǐ
shēng guǐ
yì guǐ
chū guǐ
yì guǐ
pín guǐ
hú guǐ
shè guǐ
sè guǐ
lù guǐ
tiào guǐ
diān guǐ
zhǎn guǐ
huá guǐ
zuì guǐ
guān guǐ
zuò guǐ
sǐ guǐ
shé guǐ
hè guǐ
rì guǐ
líng guǐ
zhàn guǐ
shè guǐ
sū guǐ
dǔ guǐ
qū guǐ
sòng guǐ
diào guǐ
něi guǐ
yí guǐ
chen guǐ
gǎo guǐ
jiā guǐ
mí guǐ
shén guǐ
dǎo guǐ
zú guǐ
xiá guǐ
dǎ guǐ
qīng guǐ
yóu guǐ
dì guǐ
shī guǐ
nèi guǐ
wù guǐ
diào guǐ
⒈ 旧时赌博的一种。
引宋高承《事物纪原·博弈嬉戏·买鬼》:“世传唐武后初,諫议大夫明崇儼能役鬼物。其微时,人尝与博,凡掷投子,必使鬼物持其彩,应呼而成,随其所欲也。后人因此为买鬼之戏。就中彩名,其通天、火通之类,云亦当时所役之物名也。”
买mǎi(1)(动)拿钱换东西(跟‘卖’相对):~票|~布。(2)(Mǎi)姓。
鬼读音:guǐ鬼guǐ(1)(名)迷信的人所说的人死后的灵魂。(2)(名)骂人的话:烟~|讨厌~|胆小~。(3)(形)躲躲闪闪;不光明:~头~脑|~~祟祟。(4)(名)不可告人的打算或勾当:捣~|心里有~。(5)(形)恶劣;糟糕(限做定语):~天气|这~地方连棵草都不长。(6)(形)〈口〉机灵(多指小孩儿或动物)。(7)(名)二十八宿之一。