zhèng kǒng
dǎ kǒng
tíng kǒng
táng kǒng
shān kǒng
suǒ kǒng
máo kǒng
sì kǒng
sān kǒng
shuǐ kǒng
wā kǒng
zuān kǒng
dù kǒng
sāi kǒng
wěi kǒng
miàn kǒng
yǎn kǒng
shí kǒng
lòu kǒng
xǐ kǒng
dòng kǒng
máng kǒng
sāng kǒng
qī kǒng
rǔ kǒng
zhōu kǒng
yí kǒng
chòng kǒng
xīn kǒng
ěr kǒng
qiáo kǒng
jī kǒng
kuò kǒng
jǐng kǒng
chā kǒng
chuān kǒng
huō kǒng
lì kǒng
zhù kǒng
xìng kǒng
zhēn kǒng
tóng kǒng
xiāo kǒng
qì kǒng
liǎn kǒng
xì kǒng
yǐ kǒng
bì kǒng
yī kǒng
cì kǒng
kuī kǒng
sì kǒng
jiǎo kǒng
nèi kǒng
dǐ kǒng
bí kǒng
jì kǒng
niǔ kǒng
锪孔huōkǒng
(1) 在孔的顶部周围作成漏斗形凹坑的钻进操作
(.好工具)英countersinking(2) 在孔的顶部周围作成圆柱形凹坑以便安置螺钉头或垫圈,或者使连接零件能齐平安装
英spot-facing锪huō(名)一种金属加工方法;用专门的刀具对金属工件已有的孔进行加工;刮平端面或切出锥形;圆柱形凹坑。
孔读音:kǒng孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。