róng liàng
cāo liàng
jí liàng
jìn liàng
shēng liàng
guāng liàng
jí liàng
yí liàng
bēi liàng
qīng liàng
cái liàng
dìng liàng
què liàng
dà liàng
yǔ liàng
guàn liàng
fēng liàng
chuāi liàng
gū liáng
qíng liàng
zì liàng
cāi liàng
qì liàng
xiàn liàng
sī liang
shěn liàng
shuǐ liàng
dài liàng
shí liàng
diàn liàng
jiā liàng
zhì liàng
xīn liàng
jiào liàng
zhuó liang
chēng liáng
diān liang
jì liàng
biāo liàng
yōu liàng
zhào liang
mì liàng
rè liàng
qiǎn liàng
shuò liàng
píng liàng
wú liàng
pī liàng
zhì liàng
cān liàng
gài liàng
chēng liàng
gōng liàng
bù liàng
yì liàng
shí liàng
mō liàng
pǐn liàng
zhì liàng
mó liàng
zhòng liàng
fēi liàng
dǒu liáng
jì liàng
jiǎn liàng
wēi liàng
zhì liàng
pèi liàng
liào liàng
chǔ liàng
yùn liàng
shéng liàng
chà liàng
guò liàng
biǎn liàng
zǒng liàng
quán liàng
fāng liàng
dù liàng
biǎn liàng
quán liàng
xiào liàng
hóng liàng
jié liàng
móu liàng
hóng liàng
zhēn liàng
jīn liàng
fèn liàng
shì liàng
pán liàng
gū liàng
shāng liang
quán liàng
zhēn liàng
yuān liàng
jīn liàng
gǔ liàng
hén liàng
chī liàng
yì liàng
dé liàng
jiān liàng
chéng liàng
guò liàng
héng liàng
cè liàng
hán liàng
lùn liàng
chōng liàng
jǐn liàng
tóng liàng
tǐ liàng
qì liàng
guǐ liàng
chóu liàng
yǐn liàng
jì liàng
pán liàng
duān liang
yǔ liàng
quán liàng
dāng liàng
jú liàng
kǎo liáng
dì liàng
jiǎng liàng
qì liàng
bǐ liang
zhàng liáng
fù liàng
cǔn liàng
gāo liàng
jīn liàng
zhēn liàng
duǎn liàng
chèng liáng
gū liáng
shì liàng
jiǎo liàng
chǎn liàng
shǐ liàng
hóng liàng
chōng liàng
yíng liàng
shù liàng
héng liáng
dù liàng
jiā liàng
mǔ liàng
suàn liàng
tiān liàng
dòng liàng
jiǔ liàng
dǎ liang
xiàn liàng
hǎi liàng
fèn liàng
yá liàng
tuán liàng
cān liàng
yì liàng
wō liàng
kuí liàng
cún liàng
jì liàng
biàn liàng
fàng liàng
bù liàng
xiǎo liàng
zhǔn liàng
dǎn liàng
cè liáng
gé liàng
diàn liàng
lì liàng
jù liàng
liú liàng
děng liàng
chóu liàng
yǎ liàng
yī liàng
tōng liàng
shǎo liàng
qū liàng
cái liàng
hé liàng
qí liàng
néng liàng
yā liàng
hán liàng
fēng liàng
wǔ liàng
cháng liàng
⒈ 气度;度量。
引《艺文类聚》卷四七引晋潘岳《司空郑衮碑》:“於鑠元侯,则天垂象,弘操岳峻,宇量深广。”
《旧唐书·代宗纪》:“玄宗诸孙百餘,上为嫡皇孙。宇量弘深,宽而能断,喜惧不形於色。”
宋蔡絛《铁围山丛谈》卷三:“鲁公宇量迈古人,世所共悉也。”
金王若虚《<新唐书>辨》中:“《萧蒿传》云:‘在公慎密,人莫见其涯际。’慎密上不当论涯际,以言胸怀宇量则可矣。”
才能度量。
宇yǔ(1)(名)房檐;泛指房屋:屋~|栋~。(2)(名)上下四方;所有的空间;世界:~宙|~内。
量读音:liáng,liàng[ liàng ]1. 旧指测量东西多少的器物,如斗、升等。
2. 能容纳、禁受的限度:酒量。气量。胆量。度量。
3. 数的多少:数量。质量。降雨量。限量供应。
4. 估计,审度:量力。量入为出。