zǔ jiǎ
zǔ zhòng
zǔ kàng
zǔ bīng
zǔ zhù
zǔ è
zǔ shān
zǔ jù
zǔ gé
zǔ jǔ
zǔ dǎng
zǔ jiè
zǔ huài
zǔ jiān
zǔ bǔ
zǔ zhǐ
zǔ xiòng
zǔ kuí
zǔ jùn
zǔ péi
zǔ duàn
zǔ xīn
zǔ jī
zǔ lán
zǔ fáng
zǔ chí
zǔ xiá
zǔ ào
zǔ jí
zǔ lù
zǔ luàn
zǔ è
zǔ diān
zǔ xiū
zǔ jī
zǔ kuàng
zǔ niù
zǔ qíng
zǔ ài
zǔ è
zǔ qī
zǔ yǔ
zǔ liú
zǔ liáo
zǔ ní
zǔ yì
zǔ nàn
zǔ gù
zǔ jué
zǔ rǎo
zǔ gěng
zǔ dāng
zǔ jī
zǔ zhì
zǔ shēn
zǔ jiān
zǔ cháng
zǔ qiǎn
zǔ sè
zǔ fá
zǔ dài
zǔ ài
zǔ cuò
zǔ jié
zǔ kuò
zǔ náo
zǔ qì
zǔ yí
⒈ 古时贺启中的套语。犹言僻守遐荒,不获随例拜贺。
引宋苏轼《贺兴龙节表》:“臣久尘法从,出领郡符。奉万年之觴,虽阻陪於下列;接千岁之统,犹及见於昇平。草木之情,日月所照。”
宋陆游《会庆贺表》之二:“嵩呼上千万寿之时,独阻陪於簪笏。”