yūn jué
cuàn jué
sì jué
gōng jué
yīng jué
wěi jué
miǎo jué
fáng jué
chà jué
zhū jué
fá jué
qióng jué
mǐn jué
liáo jué
guò jué
jīng jué
zhǎn jué
tòng jué
jiǎo jué
cháo jué
bīn jué
jù jué
jiā jué
cǎn jué
jiè jué
cí jué
qián jué
sān jué
qìng jué
chāo jué
lù jué
qīng jué
lì jué
jié jué
jì jué
xié jué
dú jué
yuè jué
chì jué
qī jué
yǐn jué
xīn jué
zhǐ jué
jìng jué
yì jué
gāo jué
yàn jué
zǔ jué
gào jué
wěi jué
tè jué
tàn jué
nèi jué
guàn jué
yǔn jué
kuì jué
jiè jué
sàn jué
jiǎn jué
shuò jué
cháng jué
cái jué
tú jué
shèng jué
bìng jué
wáng jué
è jué
liǎo jué
cuī jué
guàn jué
huǒ jué
jié jué
yǒng jué
jiǒng jué
xīn jué
gū jué
qiàn jué
jié jué
huǐ jué
mǐn jué
miǎn jué
tòng jué
zì jué
chí jué
zhuó jué
huí jué
kuí jué
hù jué
jīng jué
wàng jué
qiú jué
huāng jué
chāo jué
yōng jué
háng jué
jī jué
míng jué
kàng jué
yù jué
gé jué
guāi jué
gěng jué
qiào jué
shū jué
ài jué
wú jué
qù jué
bèng jué
shuāi jué
jǐng jué
tuí jué
qì jué
chī jué
yào jué
xiē jué
pì jué
lín jué
xuán jué
tiǎn jué
chóu jué
quē jué
xiǎn jué
miǎo jué
bàng jué
gēn jué
fèi jué
yǎn jué
xiāng jué
lián jué
què jué
xuē jué
bá jué
mài jué
gèn jué
yì jué
yīn jué
cùn jué
wú jué
zuò jué
biǎn jué
tǎo jué
zhǎn jué
duàn jué
yán jué
cuàn jué
wēi jué
huà jué
tíng jué
xiá jué
dài jué
cuò jué
yí jué
quē jué
bǐng jué
bù jué
kōng jué
gē jué
chǎn jué
xī jué
mài jué
chuí jué
gǔ jué
bǎ jué
guà jué
yǔ jué
jué jué
shǎn jué
xī jué
xiǔ jué
èr jué
yān jué
gé jué
guā jué
hèng jué
dòu jué
yuǎn jué
piān jué
qīng jué
bā jué
zhē jué
xiāo jué
miè jué
kān jué
jìn jué
qiào jué
chóng jué
bào jué
bì jué
jué jué
lí jué
dù jué
jù jué
jì jué
kuò jué
liè jué
chán jué
chuò jué
líng jué
yàn jué
zhēn jué
miào jué
pǐ jué
chǔ jué
jīn jué
jiè jué
qī jué
gén jué
shū jué
yāo jué
jǐ jué
wǎng jué
xiè jué
shā jué
chuò jué
ào jué
jiào jué
níng jué
yǎo jué
è jué
bìn jué
sī jué
yōng jué
jìn jué
yǎn jué
lǐ jué
jiē jué
qì jué
jiǎn jué
chuō jué
mèn jué
jiǒng jué
wěi jué
kuàng jué
fēn jué
qiān jué
jùn jué
tài jué
hòu jué
yǔn jué
guī jué
cháng jué
qí jué
dùn jué
险峻陡峭。
形容文笔峭拔。
.高傲。
亦作“嶃绝”。
1.险峻陡峭。 南朝宋鲍照《登庐山》诗之二:“崭絶类虎牙 ,巑岏象熊耳 。”《文选·刘孝标<广绝交论>》:“ 太行 、 孟门 ,岂云嶃絶。” 刘良注:“嶃絶,危断貌。” 宋陆游《感怀》诗:“騫腾立奇石,崭絶瞻危亭。” 清陈维崧《稍遍·读彭禹峰先生诗文全集竟跋词卷尾》词:“自古穰城 ,从来宛叶 ,崭絶夸形势。”
形容文笔峭拔。
南朝梁锺嵘《诗品》卷上:“ 令暉歌诗,往往崭絶清巧。” 张佩纶《论闺秀诗》之八:“崭絶诗歌有古风, 鲍清韩綺岂同工?”
高傲。
《明史·林聪传》:“ 聪为諫官,严重不可犯,实恂恂和易,不为崭絶之行。” 清刘大櫆《金复堂先生八十寿序》:“先生接人以诚,不为崖异崭絶之行,而事机立断,人不敢欺。”
1. 高峻,高出:崭露头角(喻初次显露才能)。崭新(极新)。
绝读音:jué绝jué(1)(动)断绝:~交|~缘|隔~|拒~|络绎不~。(2)(动)完全没有了;穷尽;净尽:斩尽杀~|法子都想~了。(3)(形)走不通的;没有出路的:~地|~壁|~处逢生。(4)(形)独一无二的;没有人能赶上的:~技|他的书画可称双~。(5)(副)极;最:~大多数|~大部分。(6)(副)绝对(用在否定词前面):~无此意。(7)(名)绝句:五~|七~。