fèng gé
fèng chuán
fèng yí
fèng jù
fèng nǚ
fèng jù
fèng zǐ
fèng cí
fèng niǎn
fèng jí
fèng gě
fèng móu
fèng yì
fèng dé
fèng bǐng
fèng sī
fèng xián
fèng xié
fèng jié
fèng pá
fèng lǚ
fèng jiào
fèng yǒu
fèng shí
fèng bǎn
fèng yè
fèng tuán
fèng jǔ
fèng dí
fèng zhòu
fèng lǚ
fèng luó
fèng jīng
fèng jī
fèng zuǐ
fèng jì
fèng háo
fèng qǔ
fèng huáng
fèng là
fèng dǐ
fèng zhǎo
fèng cháo
fèng chē
fèng qǐ
fèng xiào
fèng zhuàn
fèng lì
fèng zhěn
fèng dēng
fèng máo
fèng zhào
fèng chí
fèng niàn
fèng xiān
fèng huáng
fèng xué
fèng shàn
fèng ǎo
fèng xiù
fèng cǎi
fèng jiàn
fèng jiē
fèng guān
fèng huán
fèng zhāng
fèng zhǐ
fèng yuè
fèng yě
fèng lí
fèng liáng
fèng píng
fèng yī
fèng zhí
fèng zhì
fèng fèi
fèng nuò
fèng guǎn
fèng dié
fèng cǎi
fèng miǎn
fèng xiè
fèng rù
fèng zhú
fèng lǐ
fèng zī
fèng shǐ
fèng kē
fèng huì
fèng shí
fèng cè
fèng chàng
fèng lǜ
fèng gài
fèng lín
fèng gē
fèng wò
fèng shà
fèng yì
fèng xiá
fèng wéi
fèng jià
fèng chì
fèng lè
fèng líng
fèng zhǎo
fèng láng
fèng yáng
fèng hú
fèng hè
fèng zān
fèng zhěn
fèng yuān
fèng shè
fèng jīng
fèng mù
fèng chéng
fèng chāi
fèng fú
fèng jìng
fèng xiāo
fèng jì
fèng yè
fèng yíng
fèng qín
fèng lè
fèng hé
fèng yú
fèng hé
fèng lín
fèng zhào
fèng wén
fèng bǔ
fèng chǎng
fèng páo
fèng suǐ
fèng xì
fèng yín
fèng zhàn
fèng xiáng
fèng lián
fèng zhēng
fèng yì
fèng qí
fèng míng
fèng lǐng
fèng yǔ
fèng jī
fèng tóu
fèng zhuàn
fèng zhuǎn
fèng chén
fèng bì
fèng yǔ
fèng qiàng
fèng xián
fèng là
fèng nǎo
fèng méi
fèng bǎo
fèng zhuó
fèng wéi
fèng dài
fèng sháo
fèng róng
fèng xiāo
fèng zhù
fèng yǐ
fèng jì
fèng pāi
fèng qiào
fèng chí
fèng gāo
fèng yīn
fèng é
fèng niǎo
fèng zhèn
fèng jūn
fèng wěn
fèng xù
fèng jiān
fèng sè
fèng hán
fèng chuī
fèng shēng
fèng zhù
fèng tà
fèng chú
fèng zhú
fèng lóu
fèng tiáo
fèng yǐng
fèng zì
fèng huá
fèng tíng
fèng què
fèng duó
fèng cǎo
fèng shēng
fèng wěi
fèng qīn
fèng luán
fèng yuàn
fèng shū
fèng jí
fèng yǎn
fèng yáo
fèng zǎo
fèng shān
fèng yuán
fèng tái
⒈ 即凤喙。参见“凤喙”。
引唐李商隐《茂陵》诗:“内苑只知含凤觜,属车无復插鸡翘。”
冯诰笺注:“一作嘴。 《十洲记》:仙家煮凤喙及麟角作胶,名为续弦胶,或名连金泥。能续弓弩已断之弦,刀剑断折之金。 武帝时,西国王使至,献此胶, 武帝以付外库,不知妙用也。帝幸华林园射虎,弩絃断,使者时从驾,又上胶一分,使口濡以续弩絃。帝惊曰:‘异物也。’”
唐杜甫《病后遇王倚饮赠歌》:“麟角凤觜世莫识,煎胶续弦奇自见。”