mà tí
fēng tí
jù tí
guān tí
mìng tí
diāo tí
cí tí
bǎo tí
màn tí
kǎo tí
chū tí
fěn tí
cì tí
pǎo tí
xí tí
liú tí
nán tí
jiǎng tí
kè tí
lùn tí
bèi tí
tàn tí
bǎng tí
xuǎn tí
huà tí
shǒu tí
dà tí
kòu tí
qiān tí
piān tí
yā tí
kuài tí
sù tí
pò tí
é tí
shì tí
bái tí
yì tí
qián tí
mǔ tí
shuā tí
hé tí
shù tí
jiū tí
huì tí
pǐn tí
mài tí
huà tí
xiǎo tí
fù tí
jǐn tí
biāo tí
chén tí
juān tí
ǒu tí
piān tí
chéng tí
míng tí
zhǔ tí
nǐ tí
jīn tí
zhuān tí
diān tí
cè tí
shěn tí
qiān tí
fā tí
fēn tí
kǒu tí
bǎn tí
diǎn tí
bá tí
tóu tí
wèn tí
dā tí
liè tí
zhèng tí
yù tí
cuī tí
suàn tí
jiān tí
shū tí
biǎo tí
tiē tí
jiè tí
diāo tí
chǐ tí
lí tí
shuǐ tí
lì tí
chì tí
cuō tí
qiè tí
jiǎng tí
biāo tí
mà tí
bǎng tí
wǔ tí
qín tí
hé tí
⒈ 谓批斥题旨,从反面立论。 宋蔡絛《铁围山丛谈》卷二:“又二公( 苏軾、苏辙 )将就御试,共白厥父明允,虑一有黜落奈何。
引明允曰:‘我能使汝皆得之,一和题一駡题可也。’繇是二人果皆中。”
骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。
题读音:tí题tí(1)本义:(名)头额。(2)(名)题目:标~|本~。(3)(动)写上;签:~名|~诗。(4)(Tí)姓。