piē qì
piě tuō
piě liè
piě shǎn
piě wàng
piě hào
piě bà
piě què
piě yàng
piě liè
piě jiǎ
piě niǔ
piě yè
piě zuǐ
piě lán
piě mò
piē kàng
piě jiǔ
piě qiàn
piē xià
piē kāi
piě yè
piě dào
piě qiàn
piě fàng
piē yóu
piě sā
piě xū
piě bō
piě xuán
piě gǔ
piě rán
piě diào
piě liè
piē qīng
piāo shǎn
fēng shǎn
hū shǎn
duǒ shǎn
téng shǎn
shǎn shǎn
pāo shǎn
wèi shǎn
kuī shǎn
liǎn shǎn
diàn shǎn
liàng shǎn
bì shǎn
shū shǎn
piǎo shǎn
huò shǎn
léi shǎn
kuī shǎn
guāng shǎn
piě shǎn
lèng shǎn
fā shǎn
zhǎ shǎn
dǒu shǎn
xiān shǎn
zhǎn shǎn
léng shǎn
pū shan
wō shǎn
shuò shǎn
cuò shǎn
⒈ 抛弃。
引《金瓶梅词话》第六回:“负心的贼,如何撇闪了奴,又往那家另续上心甜的了。”
抛弃、甩掉。
1. 平着向前扔:撇手榴弹。
2. 汉字笔形之一,由上向左而斜下。
3. 像汉字的撇形的:撇嘴。两撇黑眉。
闪读音:shǎn闪shǎn(1)(动)闪避:~开|~在树后。(2)(动)(身体)猛然晃动:他脚下一滑;~了~;差点跌倒。(3)(动)因动作过猛;使一部分筋肉受伤而疼痛:~了腰。(4)(动)基本义:天空的电光;闪电:天空的电光;闪电(5)(动)突然出现:~念。(6)(动)闪耀:~金光。(7)(动)〈方〉甩下;丢下:劳动时间叫一声;不要把我~下。