jiǎo dàng
jiǎo jié
jiǎo fěi
jiǎo shā
chāo shuō
jiǎo miè
jiǎo pū
chāo shí
jiǎo chú
chāo xí
jiǎo dìng
jiǎo qiè
jiǎo ér
jiǎo mín
jiǎo bàn
jiǎo hé
jiǎo qǔ
jiǎo jìng
jiǎo jī
jiǎo fǔ
jiǎo jué
jiǎo lù
jiǎo xǐ
jiǎo miè
jiǎo qín
jiǎo bǔ
jié jìng
xīn jìng
yún jing
mò jìng
huá jìng
xiān jìng
chún jìng
tián jìng
chéng jìng
bái jing
qīng jìng
chún jìng
huàn jìng
wǔ jìng
sù jing
fù jìng
xǐ jìng
chuī jìng
dōng jìng
jiǎn jìng
zì jìng
hóng jìng
dà jìng
xiǎo jìng
míng jìng
jiǎo jìng
yán jìng
gān jìng
sǎ jìng
fǎ jìng
谓(好工具.)除去疵累而归于净洁。
谓除去疵累而归于净洁。
南朝梁锺嵘《诗品》卷下:“ 王巾二卞 ,并爱奇崭絶,慕袁彦伯之风,虽不宏绰,而文体勦浄,去平美远矣。”
1. 讨伐,消灭:剿除。剿灭。征剿。围剿。
2. 劳累:剿民(使百姓劳累)。
净读音:jìng[ jìng ]
1. 清洁:净化。净水。净土。净心(a.清净的心;b.心里没有牵挂)。净院(佛寺。亦称“净宇”)。干净。洁净。窗明几净。
2. 使干净:净面。净手(大小便)。
3. 空,什么也没有:净尽。
4. 单纯,纯粹的:净利。净值。净价。净重(zhòng )。纯净。
5. 单,只,全:满地净是树叶。
6. 中国传统戏剧扮演男人的角色名:净角(亦称“花脸”、“黑头”)。