tián xuě
tián gān
tián jìng
tián xīn
tián cài
tián chà
tián guā
tián shuì
tián shí
tián shì
tián diǎn
tián méi
tián měi
tián tou
tián huā
tián rùn
tián bīng
tián ruǎn
tián jìng
tián pǐn
tián xiāng
tián mì
tián rú
tián nì
tián qiào
tián shuǐ
tián shuǎng
tián yán
tián xiāng
tián wèi
tián dàn
tián jiǔ
tián xīn
tián yú
tián jìng
bái jìng
fù jìng
shěn jìng
qìng jìng
bù jìng
dàn jìng
qīng jìng
pì jìng
xiān jìng
jìng jìng
bì jìng
shuāng jìng
yíng jìng
lǎng jìng
chéng jìng
yǎ jìng
qián jìng
bīng jìng
níng jìng
yán jìng
shěng jìng
hóng jìng
xiāng jìng
tǔ jìng
huá jìng
sù jìng
wǔ jìng
zhōng jìng
duān jìng
zhēn jìng
tián jìng
jìn jìng
xuán jìng
guāng jìng
liū jìng
qìng jìng
jié jìng
lì jìng
míng jìng
huá jìng
tiē jìng
⒈ 亦作“甜凈”。
⒉ 形容言语柔媚动听。
引《水浒传》第二四回:“你在房里着几句甜浄的话儿,説将入去。”
《金瓶梅词话》第二回:“当时妇人见了那人,生的风流浮浪,语言甜浄,更加几分留恋。”
⒊ 甜美纯净。
引王统照《一栏之隔》:“不是这个铁栏的阻隔,我也愿到里边去,坐在草地上,嗅着甜净与绵软的花香。”