zhuāng lián
zhuāng guāng
zhuāng jù
zhuāng hùn
zhuāng me
zhuāng xuān
zhuāng yù
zhuāng diǎn
zhuāng shì
zhuāng hé
zhuāng fó
zhuāng jiù
zhuāng gé
zhuāng dà
zhuāng guǒ
zhuāng lóu
zhuāng jìng
zhuāng yàng
zhuāng yāo
zhuāng luán
zhuāng zhì
zhuāng wū
zhuāng hā
zhuāng hē
zhuāng bàn
zhuāng jú
zhuāng dāi
zhuāng gū
zhuāng huàng
zhuāng xiā
zhuāng lüè
zhuāng lèi
zhuāng qiáo
zhuāng shù
zhuāng yán
zhuāng hé
zhuāng hùn
zhuāng diàn
zhuāng shū
zhuāng zhù
wán shì
wū shì
jiǎo shì
zuàn shì
zēng shì
jǐn shì
zhān shì
zhuāng shì
xī shì
fěn shì
duān shì
qī shì
wěn shì
lì shì
miào shì
kuáng shì
fù shì
shǒu shì
biān shì
yán shì
jiè shì
liàn shì
dēng shì
fán shì
qiān shì
zì shì
fú shì
zhān shì
qǐ shì
ní shì
dǐng shì
miàn shì
jīn shì
cuò shì
qiǎo shì
fān shì
huì shì
jué shì
ān shì
zhuāng shì
pàn shì
liàn shì
bìn shì
ěr shì
bào shì
xiàng shì
zhǎng shì
chuí shì
héng shì
zhī shì
miǎn shì
xīn shì
huì shì
guān shì
zhuàn shì
mán shì
shuā shì
dǐ shì
jìng shì
shuǐ shì
wěi shì
àn shì
cè shì
qiáo shì
shǒu shì
niē shì
jǐng shì
jiǎo shì
duō shì
cǎi shì
chē shì
lì shì
shěn shì
zhuāng shì
chǐ shì
kuā shì
diāo shì
wén shì
bǎi shì
shā shì
shèng shì
huá shì
gōu shì
wán shì
pèi shì
huáng shì
guān shì
xiū shì
mí shì
jiǎng shì
bì shì
rùn shì
jìn shì
lí shì
mǎ shì
kuāng shì
zhuó shì
gōng shì
diāo shì
lòu shì
qín shì
zhāng shì
bèi shì
tú shì
zhěng shì
zhuì shì
yóu shì
jìng shì
zhāo shì
fèi shì
jiǎ shì
pèi shì
bèi shì
chóng shì
jìng shì
bǎo shì
cǎi shì
nán shì
guàn shì
fú shì
xiàng shì
yǎn shì
chuāng shì
biǎo shì
fù shì
wén shì
nóng shì
fù shì
chú shì
jìng shì
xiū shì
bāo shì
jiǎng shì
gé shì
wán shì
yíng shì
chǒu shì
yàn shì
guǐ shì
gàn shì
qiáng shì
kè shì
wěi shì
dùn shì
huà shì
biàn shì
妆饰zhuāngshì
(1) 装扮修饰
例着意妆饰英dress up(2) 装扮修(.好工具)饰后的模样
例妆饰典雅大方英style⒈ 亦作“糚饰”。
⒉ 修饰,打扮。
引《北史·拓拔顺传》:“灵太后颇事糚饰,数出游幸。”
前蜀杜光庭《虬髯客传》:“巾櫛粧饰毕,请更衣,衣又珍异。”
清李渔《闲情偶寄·声容·修容》:“三分人材,七分粧饰。”
清孙枝蔚《沉姬染疾忧且怜之而形于篇》:“今春稍粧饰,亦觉可君意。”
⒊ 打扮的样式。
引唐谷神子《博异记·敬元颖》:“忽见水影中一女子面,年状少丽,依时样粧饰,以目仲躬。”
明胡应麟《少室山房笔丛·艺林学山三·词名多取诗句》:“女蛮国者,盖以粧饰类妇人,故名女蛮。”
1. 打扮。 唐白行简《三梦记》:“吏促张妆饰,诸女迭助之理泽傅粉。”
《红楼梦》第七四回:“素日晴雯不敢出头,因连日不自在,并没有十分妆饰,自为无碍。”
刘大白《旧梦》诗:“小草,你妆饰了富贵人家底庭园,却受够了他们底芟夷和蹂躏。”
⒋ 指装饰品。
引清蒲松龄《聊斋志异·瑞云》:“媪斥去妆饰,使与婢辈伍。”
⒌ 打扮的式样。
引清葆光子《物妖志·笤帚》:“见一美女,瘦腰长裙,行步捷便,丰姿绰约而妆饰古朴。”
布置或打扮。
妆zhuāng(1)(动)化妆:梳~。(2)(名)装饰:卸~。(3)(名)指嫁妆:送~。
饰读音:shì饰shì(1)(动)装饰:修~。(2)(名)装饰品:首~|衣~。(3)(动)掩饰:~词。(4)(动)扮演:她在《渴望》里~刘慧芳。