yìng niù
yìng sè
yìng shuǐ
yìng huò
yìng ké
yìng zhāng
yìng gōng
yìng qū
yìng shǒu
yìng chá
yìng mìng
yìng bāng
yìng shì
yìng bì
yìng bān
yìng jūn
yìng shi
yìng zhàng
yìng hé
yìng mó
yìng jì
yìng jiàn
yìng gōng
yìng gàn
yìng jié
yìng huà
yìng huà
yìng zhēng
yìng xìng
yìng huǒ
yìng tǐng
yìng zhài
yìng jiě
yìng pán
yìng tào
yìng zhā
yìng léi
yìng yù
yìng bēng
yìng bang
yìng bǐ
yìng pí
yìng bāng
yìng dǎn
yìng huáng
yìng niǎn
yìng pán
yìng guǎi
yìng jìn
yìng zhí
yìng zhèng
yìng bì
yìng è
yìng lang
yìng bēng
yìng hàn
yìng yáng
yìng pīn
yìng chéng
yìng mù
yìng méi
yìng làng
yìng chēng
yìng qiǎng
yìng shí
yìng chéng
⒈ 顶撞。
引《朱子语类》卷八三:“如藺相如,秦王击缶,亦是秦常欺得赵过,忽然被一箇人恁地硬掁,他如何不动?”
硬yìng(1)(形)本义:坚、刚:坚、刚(2)(形)物体内部的组织紧密;受外力作用后不容易改变形状(跟‘软’相对):坚~|~木|~煤。(3)(形)(性格)刚强;(意志)坚定:强~|~汉|~话|~要去。(4)(形)勉强:~撑|~挣|~挺|生搬~套|生拉~拽。(5)(形)能力好;技术好:~手|~货。
掁读音:chéng触碰。