jiāo cuì
róng cuì
pín cuì
bēi cuì
pí cuì
shuāi cuì
jiāo cuì
tuí cuì
jìn cuì
qióng cuì
huǐ cuì
diān cuì
jī cuì
líng cuì
kǒng cuì
tuí cuì
dān cuì
yōu cuì
kū cuì
kùn cuì
shòu cuì
bìng cuì
qú cuì
diāo cuì
kuàng cuì
qú cuì
qín cuì
diāo cuì
qín cuì
wěi cuì
yǐn cuì
gǎo cuì
chóu cuì
pín cuì
jiān cuì
jí cuì
cǎn cuì
qiáo cuì
láo cuì
xiǔ cuì
diāo cuì
tiǎn cuì
qiáo cuì
bāng cuì
亦作“殄悴”。
困穷,困苦。
凋谢;枯萎。
⒈ 亦作“殄悴”。
⒉ 困穷,困苦。
引《诗·大雅·瞻卬》:“人之云亡,邦国殄瘁。”
《汉书·王莽传上》引作“殄顇”。 《晋书·殷浩传》:“华夏鼎沸,黎元殄悴。”
《宋书·谢晦传》:“若使小人得志,君子道消,凡百有殄瘁之哀,苍生深横流之惧。”
明唐顺之《与王北涯苏州书》之三:“感慨平生,可胜悲怛!至於殄瘁之嘑,则海内志士之所同也。”
⒊ 凋谢;枯萎。
引晋葛洪《抱朴子·自叙》:“以朝菌之耀秀,不移晷而殄瘁;类春华之暂荣,未改旬而凋坠。”
唐白居易《养竹记》:“见丛竹於斯,枝叶殄瘁,无声无色。”
宋苏辙《汝州谢雨文》:“自春徂夏,旱飢为苦。麰麦殄悴,禾未出亩。”
贫病、困穷。《诗经.大雅.瞻卬》:「人之云亡,邦国殄瘁。」《文选.沈约.齐故安陆昭王碑文》:「斯民曷仰,邦国殄瘁。」也作「殄悴」。