xīng tán
xīng shǐ
xīng huǒ
xīng qiú
xīng shí
xīng bì
xīng gài
xīng láng
xīng è
xīng zi
xīng zhèn
xīng fēi
xīng jì
xīng chán
xīng fàn
xīng hǎi
xīng wén
xīng bō
xīng ér
xīng wěi
xīng shù
xīng qí
xīng yú
xīng bēn
xīng yǎn
xīng dù
xīng tán
xīng gǒng
xīng hào
xīng mìng
xīng xíng
xīng qiú
xīng huáng
xīng yáo
xīng cì
xīng jù
xīng zhě
xīng liè
xīng qiáo
xīng fèng
xīng yǔn
xīng sháo
xīng shì
xīng tuán
xīng jiā
xīng zhǔ
xīng biàn
xīng chē
xīng dǒu
xīng zuò
xīng bù
xīng shù
xīng xuān
xīng mā
xīng fēi
xīng yì
xīng shuāng
xīng huī
xīng huá
xīng yè
xīng hú
xīng qì
xīng yuān
xīng zhū
xīng tái
xīng láng
xīng kōng
xīng xiàng
xīng gōng
xīng chóu
xīng shā
xīng guān
xīng wǎn
xīng dài
xīng guǎn
xīng zhān
xīng méng
xīng fā
xīng suì
xīng yè
xīng jià
xīng huán
xīng tǐ
xīng huā
xīng hàn
xīng píng
xīng é
xīng xiù
xīng yán
xīng lán
xīng dū
xīng yún
xīng jì
xīng guān
xīng dào
xīng jiàn
xīng wǎn
xīng tàn
xīng sàn
xīng chá
xīng luàn
xīng yǒu
xīng shī
xīng zhū
xīng chāi
xīng guāng
xīng máo
xīng lǜ
xīng zhōu
xīng yuán
xīng dēng
xīng guǎn
xīng niè
xīng lóu
xīng fán
xīng chǔ
xīng niǎo
xīng guǐ
xīng fēn
xīng guān
xīng yǔ
xīng bù
xīng zhú
xīng mǎo
xīng liú
xīng móu
xīng bān
xīng chén
xīng cǎi
xīng diǎn
xīng lí
xīng lián
xīng chí
xīng tuán
xīng jiàn
xīng qún
xīng jīn
xīng chí
xīng hé
xīng mài
xīng zhōu
xīng tǔ
xīng mén
xīng xì
xīng bǔ
xīng suì
xīng huò
xīng chén
xīng yún
xīng luò
xīng luò
xīng xīng
xīng xiàng
星星xīngxing
(1) 口∶夜晚天空中闪烁发光的天体
英star(2) 细而小的点儿
英tiny spot⒈ 泛称夜空中发光的天体。
引唐李贺《感讽》诗之五:“桂露对仙娥,星星下云逗。”
何其芳《云》诗:“我情愿有一个茅草的屋顶,不爱云,不爱月,也不爱星星。”
郭小川《我们歌唱黄河》诗:“今儿天上缀满星星。”
⒉ 犹一点点。形容其小。
引宋周邦彦《蝶恋花·柳》词:“柳眼星星,渐欲穿窗牖。”
刘大白《旧梦》诗:“风吹得灭的,只是星星之火,可奈燎原之火何!”
⒊ 一点一点遍布的样子。
引元秦简夫《东堂老》第一折:“浑身遍体,星星开剥,儘着他炙煿烹炮。”
《花月痕》第四七回:“鬼火星星,阴风冷冷。”
⒋ 头发花白貌。
引晋左思《白发赋》:“星星白髮,生於鬢垂。”
陈毅《赴延安留别华中诸同志》诗:“细细问故旧,星星数鬢斑。”
⒌ 借指白发。
引清唐孙华《再迭随庵韵》之一:“星星在鬢真堪慰,休向苍华祝髮神。”
头发花白的样子。
如:「高山无云的夜空,可以清晰看见满天的星星。」