bān qī
bān bǐ
bān yè
bān nú
bān jiàng
bān hàn
bān jì
bān gòng
bān guǎn
bān lán
bān jiàn
bān tíng
bān jīng
bān máo
bān bāo
bān běn
bān zhǎng
bān bái
bān bù
bān sòng
bān gū
bān shī
bān jī
bān zhāng
bān bīng
bān lù
bān bù
bān ruì
bān rú
bān jī
bān róng
bān cháo
bān jiāng
bān zuǒ
bān yà
bān chǐ
bān liè
bān tóu
bān cì
bān mò
bān xiè
bān tái
bān shǒu
bān wèi
bān xī
bān lóng
bān shì
bān liáo
bān mén
bān shuò
bān pèi
bān fèi
bān zǔ
bān sī
bān bèi
bān bó
bān chē
bān lài
bān huì
bān xuán
bān tíng
bān bān
bān chuí
bān jié
bān pǐn
xuān zhuó
bān jí
bān lán
bān shēng
bān cǎo
bān gù
bān sàn
bān jūn
bān jiàn
bān lán
bān yú
bān shū
bān mǎ
bān lián
bān shòu
bān dǐ
bān diǎn
bān gē
bān lù
bān shū
bān rán
bān zī
bān xiá
bān zi
bān jìng
bān jiū
bān zhǐ
bān lún
bān gào
bān jué
bān lì
bān yì
bān fù
bān yuàn
bān xù
bān hǔ
bān fáng
bān yíng
bān jiǎ
bān bǐng
bān jiàn
bān chāo
bān xù
bān jí
bān zhì
bān làn
bān bà
bān láo
bān jī
bān shēng
bān yù
bān fàn
bān zhì
bān xuān
bān dǎ
bān nǚ
bān hè
bān dì
bān lín
bān zhì
bān chán
bān zhú
bān yī
bān mìng
bān jī
bān xún
bān zhǔ
bān dí
bān cì
bān lì
bān yáng
bān háng
bān lín
bān chūn
bān máo
bān shǐ
bān liáo
bān qiè
bān bù
bān shàn
bān shū
bān cáo
bān zuò
bān xīn
bān cāo
bān shì
bān jí
bān zhí
bān cǎi
bān suí
bān zhèng
⒈ 明显貌;显著貌。
引《后汉书·文苑传下·赵壹》:“余畏禁,不敢班班显言,窃为《穷鸟赋》一篇。”
李贤注:“班班,明貌。”
唐刘禹锡《送曹璩归越中旧隐》诗序:“读史书,自黄帝至吴魏间,班班能言之。”
明宋濂《游涂荆二山记》:“梁魏交鬭时,就山筑堰以灌寿春,其遗蹟犹班班可见。”
梁启超《中国学术思想变迁之大势》第五章:“及光武好之(占验派),其流愈鬯, 东京儒者张衡、郎顗最称名家, 襄楷、蔡邕、杨厚等亦班班焉。”
⒉ 络绎不绝貌;盛多貌。
引《后汉书·五行志一》:“车班班,入河间者,言上将崩,乘舆班班入河间迎灵帝也。”
唐杜甫《忆昔》诗之二:“齐紈鲁縞车班班,男耕女桑不相失。”
仇兆鳌注:“言商贾不絶於道。”
宋陈亮《皇帝正谢表》:“济济朋来,班班颖脱,以须选择,不使弃遗。”
明唐寅《姑苏八咏》之五:“响屧长廊故几间,于今惟见草班班。”
⒊ 犹彬彬。文质兼备貌。
引汉扬雄《太玄·文》:“文质班班,万物粲然。”
《晋书·索靖传》:“忽班班而成章,信奇妙之焕烂。”
⒋ 斑点众多貌。班,通“斑”。
引唐白居易《山中五绝句·石上苔》:“漠漠班班石上苔,幽芳静緑絶纤埃。”
一本作“斑斑”。 宋王安石《招叶致远》诗:“白下、长干一水间,竹匀新笋已班班。”
金元好问《杏花杂诗》之十一:“小雨班班晓未匀,烟光水色画难真。”
明方孝孺《游清泉山记》:“至其脊,有怪石二,半陷於土,蘚深碧色,鳞生其上,班班可玩。”
繁茂的样子。也作「斑斑」。
如:「班班可考」。