quān lóng
quān diǎn
quān huì
quān wéi
quān zhàn
quān tún
quān dìng
quān huì
quān jìn
quān róng
quān kǎn
quān láo
quān shí
quān long
quān rén
quān quān
quān guì
quān liú
juàn yǎng
quān tào
juàn shè
quān bì
quān dì
quān zi
quān cāo
quān yuè
gē kǎn
diāo kǎn
bì kǎn
jī kǎn
lán jiàn
zhì kǎn
quān kǎn
yān kǎn
zhū kǎn
hù kǎn
zhú kǎn
bèi kǎn
bǎn kǎn
wēi kǎn
gōng kǎn
hú kǎn
yú kǎn
jiāng kǎn
dān kǎn
jīn kǎn
lóng kǎn
jù kǎn
lóu kǎn
xū kǎn
yù kǎn
láo kǎn
jǐng kǎn
lóng kǎn
pān kǎn
jìng kǎn
lán jiàn
huí kǎn
shòu jiàn
mén kǎn
lóng kǎn
zhá kǎn
huà kǎn
sōng kǎn
fán kǎn
píng kǎn
shān kǎn
líng kǎn
náng kǎn
chuāng kǎn
xuān kǎn
shé kǎn
dùn kǎn
shuǐ kǎn
yǐ kǎn
⒈ 圈禁野兽的栅栏。
引《淮南子·主术训》:“故夫养虎豹犀象者,为之圈槛,供其嗜欲,适其饥饱,违其怒恚。”
宋苏洵《兵制》:“秦汉以来,诸侯之患不减於三代,而御卒伍者,乃知蓄虎豹,圈槛一缺,咆勃四出,其故何也?”
饲养猛兽的铁笼。
1. 环形,环形的东西:圆圈。花圈。圈套。画圈。
2. 周,周遭:跑了一圈儿。
3. 范围:势力圈。
4. 画环形:圈阅。圈点。圈定。
5. 划界,围住:圈地。圈闭。
槛读音:jiàn,kǎn[ kǎn ]1. 〔门槛〕门下的横木。亦作“门坎”;亦称“门限”。
2. (檻)