zhāng fù
zhāng rán
zhāng fǎ
zhāng dí
zhāng cǎi
zhāng fú
zhāng zhǐ
zhāng yú
zhāng gū
zhāng biǎo
zhāng jiē
zhāng bù
zhāng jīng
zhāng hài
zhāng chóu
zhāng shū
zhāng jié
zhāng huáng
zhāng zǐ
zhāng zé
zhāng kuáng
zhāng fèng
zhāng wén
zhāng suì
zhāng shì
zhāng míng
zhāng bù
zhāng huá
zhāng fǔ
zhāng gōu
zhāng mén
zhāng zǔ
zhāng dú
zhāng bào
zhāng jiào
zhāng zhāng
zhāng qí
zhāng tái
zhāng xiàn
zhāng jǔ
zhāng róng
zhāng bīn
zhāng běn
zhāng jù
zhāng fú
zhāng dù
zhāng qú
zhāng fǔ
zhāng chéng
zhāng dān
zhāng wǔ
zhāng yáo
⒈ 鲜明美好貌。
引《荀子·法行》:“故虽有珉之雕雕,不若玉之章章。”
《吕氏春秋·本生》:“万物章章,以害一生,生无不伤。”
高诱注:“章章,明美貌。”
⒉ 昭著貌。 《史记·货殖列传》:“关中富商大贾,大抵尽诸田,田嗇、田兰。
引韦家栗氏,安陵、杜杜氏,亦巨万。此其章章尤异者也。”
唐韩愈《争臣论》:“若阳子之秩禄,不为卑且贫,章章明矣。”
宋范仲淹《皇储资圣颂》:“天意人事章章乎,岂符讖而后著也。”
明宋濂《碧崖亭辞》:“学问富而德行修,践扬中外,其善政盖章章云。”
⒊ 畏惧不安貌。
引汉扬雄《法言·寡见》:“孔子用於鲁,齐人章章,归其侵疆。”
李轨注:“章章,悚惧也。”