jiān chún
jiān mò
jiān hēi
jiān zhì
jiān shū
jiān cáng
jiān tí
jiān yīn
jiān tiē
jiān shéng
jiān mì
jiān téng
jiān hù
jiān fēng
jiān qíng
jiān sù
jiān bì
jiān yuàn
jiān chún
jiān mì
jiān kǒu
jiān chóu
jiān hàn
jiān bǎo
jiān suǒ
jiān zhá
jiān yán
jiān suǒ
jiān jué
⒈ 谓以锁固封。
引《新唐书·崔祐甫传》:“朱泚乱, 祐甫妻王陷贼中, 泚尝与祐甫同列,遗以繒帛菽粟,受而缄鐍之,帝还京,具封以献,士君子益重其家法云。”
清邓显鹤《湖南靖州训导毛府君墓志铭》:“教諭君遗书满篋,缄鐍甚固,每一开读,流涕被面。”
缄jiān(动)封闭(常用在信封上寄信人姓名后):王~|上海刘~。
鐍读音:jué1.箱子上安锁的环形钮。
2.锁:“(左)震怒,破~入,取巫斩廷下。”
3.锁闭。
4.喻枢要。
5.戳伤。