běn yǔ
běn dì
běn èr
běn kē
běn jiào
běn tí
běn jì
běn jué
běn chū
běn gù
běn shì
běn yì
běn lǐng
běn miàn
běn sī
běn shēng
běn shí
běn zhe
běn lái
běn yè
běn rán
běn tǐ
běn zhī
běn huái
běn ruì
běn xì
běn pù
běn sè
běn duì
běn fèn
běn yóu
běn fú
běn xiāng
běn wù
běn zhǐ
běn zhí
běn zi
běn hào
běn yuán
běn jiè
běn qīn
běn diǎn
běn jùn
běn tián
běn chǔ
běn zhēng
běn dài
běn zhì
běn jīn
běn jué
běn wù
běn xùn
běn fǎ
běn fèng
běn jī
běn zuò
běn zhàn
běn jià
běn yì
běn bō
běn jīng
běn yì
běn yuán
běn shì
běn huò
běn qī
běn cì
běn gàn
běn guī
běn yào
běn lǐ
běn zōng
běn jiǎ
běn gāi
běn zòu
běn yáng
běn zé
běn fàn
běn xíng
běn xīn
běn wèi
běn qíng
běn shī
běn děng
běn xī
běn tài
běn guǎn
běn diàn
běn tú
běn zhōu
běn zhì
běn xìng
běn zǔ
běn jù
běn fù
běn fáng
běn zhì
běn piào
běn zhì
běn cháo
běn zhāng
běn jì
běn zhī
běn zhǐ
běn yì
běn tiáo
běn dū
běn zhèng
běn yín
běn dī
běn quàn
běn sǎng
běn fū
běn xiàng
běn zhǒng
běn lěi
běn guó
běn qián
běn zāng
běn bì
běn dǎo
běn biāo
běn xīn
běn zhái
běn rén
běn cāo
běn shì
běn jū
běn shān
běn fēng
běn qū
běn zhì
běn guàn
běn tǒng
běn shǔ
běn liú
běn tú
běn àn
běn lì
běn wěi
běn wàng
běn wén
běn guān
běn wèi
běn dì
běn gū
běn yuán
běn shù
běn yuàn
běn nóng
běn dǐ
běn tǔ
běn míng
běn lì
běn qù
běn dì
běn huì
běn móu
běn zì
běn chuán
běn duì
běn jiā
běn lún
běn gé
běn fèn
běn fù
běn xì
běn yán
běn shǐ
běn cái
běn xíng
běn yuán
běn yǐng
běn cǎo
běn běn
běn zuò
běn shēn
běn yuē
běn bù
běn pǔ
běn jí
běn jūn
běn nián
běn bāng
běn guǒ
běn piāo
běn fú
běn rèn
běn zì
běn mìng
běn bīng
běn sè
běn mò
běn chá
běn zuì
běn è
běn dǐ
běn xiàng
běn néng
běn zhǐ
běn shǎng
běn yuè
běn fǔ
běn sú
běn bān
běn tóu
běn tǐ
běn yíng
běn gōng
běn xìng
běn bù
běn xiàng
běn rì
běn chéng
běn zī
běn jiāng
běn zhī
běn yù
běn chū
běn xiàng
běn quē
běn dào
běn zhǔ
běn gēn
běn yòng
běn cǎi
běn háng
běn xiàn
běn zhí
本体běntǐ
(1) 事物的本身
例八音有本体,五音有自然——阮籍《乐论》英thing-in-itself(2) 哲学名词。形成现象的根本实体(常与“(好工具.)现象”相对)
英noumenon事物的本身。
本běn(1)本义:(名)草木的茎或根:(名)草木的茎或根(2)(名)事物的根本、根源(跟‘末’相对):忘~|兵民是胜利之~。(3)(名)(~儿)本钱;本金:下~儿|够~儿。(4)(形)主要的;中心的:~部|~科。(5)(名)本来;原来:~意|~想不去。(6)(形)自己方面的:~厂|~校|~国。(7)(形)现今的:~年|~月。(8)(动)按照;根据:~着政策办事。(9)(名)(~子、~儿)把成沓的纸装订在一起而成的东西:书~|户口~儿。(10)(名)(~子、~儿)版本:刻~|抄~|稿~。(11)(名)(~儿)演出的底本:话~|剧~。(12)(名)封建时代指奏章:修~(拟奏章)。(13)(名)(~儿)量词。ɑ)用于书籍簿册:五~书|两~儿帐。b)用于戏曲:头~《西游记》。c)用于一定长度的影片:五~书|两~儿帐。b)用于戏曲
體读音:tǐ,tī[ tǐ ]1. 人、動物的全身:身體。體重。體溫。體質。體征(醫生在檢查病人時所發現的異常變化)。體能。體貌。體魄(體格和精力)。體育。體無完膚。
2. 身體的一部分:四體。五體投地。
3. 事物的本身或全部:物體。主體。群體。
4. 物質存在的狀態或形狀:固體。液體。體積。
5. 文章或書法的樣式、風格:體裁(文學作品的表現形式,可分為詩歌,散文,小說,戲劇等)。文體(文章的體裁,如“騷體”、“駢體”、“舊體詩”)。字體。
6. 事物的格局、規矩:體系。體制。
7. 親身經驗、領悟:體知(親自查知)。體味。身體力行(xíng )。
8. 設身處地為人著想:體諒。體貼。體恤。
9. 與用相對。“體”與用是中國古典哲學的一對範疇,指“本體”和“作用”。一般認為“體”是最根本的、內在的;用是“體”的外在表現。