gāo jí
yīn jí
dǐng jí
qīng jí
xiǎn jí
lián jí
cí jí
shěng jí
bīng jí
kuí jí
yú jí
děng jí
shí jí
liú jí
fú jí
jiē jí
cì jí
líng jí
jī jí
xián jí
tiáo jí
dìng jí
dòu jí
céng jí
hái jí
shǒu jí
yuè jí
xūn jí
jìn jí
gēng jí
tóng jí
jiàng jí
bō jí
juān jí
zhōng jí
dī jí
xián jí
shè jí
niè jí
róng jí
chāo jí
bān jí
bì jí
ěr jí
fēng jí
shēng jí
xué jí
bù jí
zhǎn jí
mì jí
fàn jí
kē jí
xià jí
mǔ jí
tí jí
fēn jí
zhòng jí
chéng jí
jiǎng jí
shàng jí
píng jí
lā jí
pǐn jí
tè jí
róng jí
xíng jí
chū jí
dūn jí
jié jí
zhí jí
zhèn jí
tiào jí
jìn jí
shēng jí
liè jí
gè jí
zhǎng jí
néng jí
kǎo jí
nián jí
yī jí
píng jí
shè jí
lì jí
lì jí
jǐ jí
nà jí
xiàn jí
zī jí
⒈ 台阶,阶级。
引汉贾谊《新书·阶级》:“若堂无陛级者,堂高殆不过尺矣。”
唐刘禹锡《问大钧赋》:“是夕寝熟梦游乎无何有之乡。抗陛级于重霄兮,异人间之景光。”
宋曾巩《郊祀庆成诗并进状》:“始就帷宫,则独先羣臣,霄兴待事;及至坛塲,则陟降陛级,彻去裀藉。”
明蒋一葵《长安客话·黄金台》:“贵筑邱禾实诗:‘ 昭王当日有高臺,陛级原因郭隗开。’”
⒉ 地位;等级。
引《后汉书·孔融传》:“万乘至重,天子至尊,身为圣躬,国为神器,陛级县远,禄位限絶,犹天之不可阶,日月之不可踰也。”
宋李纲《乞修军政札子》:“禁戒,则有号令之威;上下,则有陛级之法。”
陛bì(名)〈书〉宫殿的台阶。
级读音:jí级jí(1)(名)等级:高 ~|上~|县~|三~工。(2)(名)年级:留~|同~不同班。(3)(名)台阶儿:石~。(4)(量)用于台阶、楼梯等:十多~台阶。