bì gǔ
bì xù
bì xiē
bì fǒu
bì yǐn
bì lù
bì xī
bì hé
bì táng
bì zhé
bì xiū
bì gé
bì suǒ
bì sì
bì yín
bì jié
bì yǐng
bì shā
bì jìn
bì yōng
bì sǎo
bì kǒu
bì xīn
bì àn
bì huò
bì yǎn
bì mì
bì zhì
bì lǒng
bì qián
bì xì
bì zòng
bì hé
bì xī
bì liàn
bì gǔ
bì zhì
bì gù
bì qiú
bì è
bì tú
bì juàn
bì jué
bì gé
bì zuǐ
bì bì
bì jì
bì fèi
bì gù
bì guǒ
bì guān
bì àn
bì hù
bì jià
bì qì
bì sè
bì huì
bì chuí
bì qián
bì dí
bì fú
bì cáng
bì dòng
bì fáng
bì yuē
bì mù
bì chóng
bì shì
bì mì
bì è
bì jù
bì jīng
chēng jù
zuǒ jù
bì jù
nì jù
dǎng jù
dǐ jù
yǐn jù
gōu jù
qián jù
kàng jù
sè jù
lì jù
táng jù
gěng jù
qiān jù
dǐ jù
tuī jù
zǔ jù
hàn jù
hàn jù
wǔ jù
shé jù
zǔ jù
jùn jù
kàng jù
gé jù
lǚ jù
wéi jù
pái jù
fáng jù
qī jù
yíng jù
wǎn jù
táng jù
jiǔ jù
hòu jù
cí jù
bá jù
chēng jù
⒈ 闭关抵拒。
引《后汉书·马援传》:“季孟闭拒背畔,为天下表的。”
宋苏辙《王者不治夷狄论》:“有闭拒而不纳之者, 光武之谢西域 、絶匈奴之事是也。”
⒉ 拒绝;不接受。
引《三国志·魏志·文帝纪》“君其祗顺大礼,饗兹万国,以肃承天命” 裴松之注引汉刘艾《献帝传》:“是乃天道悦懌,民心欣戴,而仍见闭拒,于礼何居?”
⒊ 指肌理闭合,能抵御外邪。
引《素问·生气通天论》:“故风者,百病之始也。清静则肉腠闭拒,虽有大风苛毒,弗之能害。”
闭bì(1)(动)关;合:~门|~口无言|~关锁国|~门思过|~月羞花。(2)(动)堵塞不通:~气|~塞。
拒读音:jù拒jù(1)(动)抵抗;抵挡:抗~|~敌。(2)(动)拒绝:来者不~|~不执行|~谏饰非。