guān lìng
guān lián
guān nán
guān suì
guān shān
guān fù
guān jiàn
guān chāi
guān chán
guān dōu
guān liè
guān shǎn
guān zhī
guān zhào
guān yù
guān jīn
guān yíng
guān bì
guān rén
guān fù
guān dǒng
guān jīng
guān shǎng
guān yuè
guān háng
guān lǐng
guān guó
guān hóu
guān niǔ
guān tiān
guān jiě
guān tí
guān jǐn
guān zhèng
guān lián
guān jìn
guān xī
guān gōng
guān shēng
guān qiǎ
guān lǒng
guān hòu
guān jū
guān jiǎn
guān yǔ
guān hé
guān tuō
guān gé
guān jiàn
guān shuō
guān hú
guān jī
guān bái
guān bō
guān sài
guān mài
guān shàng
guān fáng
guān shuì
guān bào
guān jiǔ
guān xīn
guān pìn
guān bǎn
guān kǒu
guān yǎn
guān dì
guān ài
guān wén
guān gé
guān qíng
guān gé
guān yàn
guān zhá
guān hàn
guān xì
guān yuē
guān qǔ
guān zhōng
guān yǐn
guān qiè
guān kǎn
guān suǒ
guān pū
guān chuí
guān tōng
guān piào
guān suǒ
guān lì
guān yú
guān fā
guān yǔ
guān bǔ
guān qiào
guān hé
guān lǜ
guān ài
guān jiān
guān yàn
guān guān
guān dōng
guān zi
guān chán
guān chǔ
guān hù
guān chǐ
guān lù
guān cè
guān shì
guān nèi
guān yóu
guān fù
guān zuǒ
guān què
guān tóu
guān jiàn
guān lì
guān zhào
guān yán
guān chéng
guān pù
guān yào
guān sī
guān yí
guān qī
guān yì
guān huái
guān jìng
guān yuán
guān fén
guān lán
guān zhēng
guān nà
guān hé
guān mǔ
guān jùn
guān yā
guān yú
guān lǎn
guān gù
guān hàn
guān shū
guān sòng
guān jù
guān jué
guān liáng
guān xí
guān jiǎo
guān yòu
guān jié
guān suī
guān yuán
guān jiē
guān xiāng
guān yīng
guān luò
guān jiàn
guān shà
guān jué
guān hū
guān lǒng
guān dāo
guān bí
guān qīn
guān lóu
guān niàn
guān jīn
guān zhī
guān tuò
guān yǎn
guān zōng
guān jiè
guān qián
guān jiōng
guān rú
guān shí
guān yào
guān shù
guān dǔ
guān lǐ
guān chuān
guān jī
guān yì
guān yù
guān liáng
guān fǔ
guān dié
guān fēng
guān shì
guān dǎo
guān shǔ
guān fǎng
guān shēng
guān bào
guān gǔ
guān gé
guān qǐ
guān chuí
guān mù
guān huì
guān zhāng
guān lì
guān suǒ
guān zhù
guān wài
guān gōng
guān ài
guān zī
guān shèng
guān dān
guān fáng
guān kǔn
guān xiāng
guān dào
guān xiǎng
guān mén
guān jiè
guān qǐng
guān suǒ
⒈ 关门的木闩。横的叫关,竖的叫楗。
引《老子》:“善闭,无关楗而不可开。”
朱谦之校释引范应元曰:“楗,拒门木也……横曰关,竖曰楗。”
《淮南子·说山训》:“善闭者不用关楗。”
唐韩愈《赠别元十八协律》诗之一:“金石出声音,宫室发关楗。”
⒉ 比喻事物的紧要处。
引《宋书·律历志下》:“寻法兴所议六条,并不造理难之关楗。”
《南齐书·崔祖思传》:“是以有耻且格,敬让之枢纽;令行禁止,为国之关楗。”
关guān(1)(动)使开着的物体合拢:~窗户|把抽屉~上。(2)(动)放在里面不放出来:鸟儿~在笼子里。(3)(动)(企业等)倒闭;歇业:解放前有一年;镇上~了好几家店铺。(4)(名)古代在交通险要或边境出入的地方设置的守卫处所:~口|~东|山海~|嘉峪~|我的责任就是不让废品混过~去。(5)“关上”的简称。参看〖关口〗。(6)(名)货物出口和入口收税的地方:海~|~税。(7)(名)比喻重要的转折点或不容易度过的一段时间:难~|只要突破这一~;就好办了。(8)(名)起转折关联作用的部分:机~|~节|~键。(9)(名)牵连;关系:这些见解至~重要|人民来信交给有~部门去处理。(10)(动)发放或领取(工资):~饷。(11)(Guān)姓。
楗读音:jiàn楗jiàn(1)(名)插门用的木棍儿。(2)(名)堵塞河堤决口所用的竹土石等材料。