bù jì
bù jiào
bù kòng
bù mù
bù dào
bù pián
bù fān
bù zhèn
bù ràng
bù zǒng
bù fáng
bù cǎo
bù ráo
bù shuāi
bù shù
bù huò
bù gǔ
bù tóng
bù tóu
bù lù
bù sù
bù jiǎo
bù liè
bù huà
bù léi
bù bèi
bù bǎi
bù shān
bù zhàng
bù hòu
bù xīn
bù shào
bù sàn
bù hè
bù pǐ
bù qián
bù màn
bù mào
bù liú
bù zhì
bù cài
bù lián
bù rú
bù páo
bù qì
bù fù
bù chē
bù dài
bù huá
bù xiě
bù zǐ
bù zhì
bù lù
bù gǔ
bù qiú
bù bó
bù jǐng
bù zhèng
bù xuān
bù shǔ
bù hūn
bù qīn
bù bǐ
bù wéi
bù chén
bù gàn
bù hù
bù fú
bù yīng
bù jīng
bù huī
bù róng
bù gào
bù mǔ
bù suàn
bù dāo
bù yǎn
bù suǒ
bù liào
bù pǐ
bù wǔ
bù wén
bù yù
bù jú
bù yǐn
bù xù
bù kè
bù dīng
bù jīn
bù sè
bù náng
bù jiǎ
bù bái
bù guān
bù wǔ
bù guà
bù pà
bù máo
bù zhǎn
bù tǔ
bù wǎng
bù zì
bù xiàn
bù piào
bù yì
bù shuǐ
bù liè
bù shè
bù quán
bù xù
bù yī
bù zhǐ
bù zuì
bù fù
bù bīng
bù xìn
bù fān
bù zé
bù zhǐ
bù wéi
bù lìng
bù dá
bù cáo
bù shī
bù bì
bù pái
bù sà
bù yì
bù xiè
bù cè
bù xí
bù lǚ
bù zhǒng
bù yáng
bù xíng
bù hù
bù huà
bù biān
bù dài
bù kù
bù xiàn
bù diàn
bù yuàn
bù zhì
tuī shī
fǎ shī
qián shī
hòu shī
yáng shī
tán shī
sǎ shī
jì shī
gōu shī
bǐng shī
bù shī
fū shī
huì shī
hóng shī
dá shī
dōng shī
hào shī
gài shī
cuò shī
héng shī
dài shī
sì shī
kuàng shī
sàn shī
pāng shī
yún shī
shǒu shī
xíng shī
zǐ shī
lài shī
qī shī
lóng shī
chèn shī
qiáng shī
zhǎn shī
lè shī
yōu shī
zào shī
páng shī
pǔ shī
nì shī
ēn shī
zhèn shī
shēng shī
shí shī
lì shī
lǐ shī
shǐ shī
jié shī
biàn shī
cái shī
juàn shī
qiǎn shī
kuàng shī
yǒu shī
dào shī
xī shī
gài shī
wài shī
shè shī
chěng shī
shè shī
shù shī
bàng shī
biào shī
dé shī
lín shī
xié shī
zhòng shī
yǔ shī
lǜ shī
piān shī
jiù shī
jiè shī
bào shī
fù shī
chèn shī
qìng shī
pù shī
fāng shī
diǎn shī
tōng shī
xiān shī
bù shī
píng shī
xīng shī
bèi shī
shě shī
cuò shī
tiáo shī
bó shī
pàn shī
fēng shī
zhōu shī
wēi shī
guān shī
jiān shī
chǎn shī
布施bùshī
(1) 将金钱、实物布散施舍给别人
例依例布施英alms giving⒈ 施予;施舍。谓施恩惠于人。
引《国语·周语上》:“若是,乃能媚於神而和於民矣,则享祀时至而布施优裕也。”
《庄子·外物》:“生不布施,死何含珠为?”
汉王充《论衡·定贤》:“使穀食如水火,虽贪恡之人,越境而布施矣。”
⒉ 犹普施。谓普遍施予。
引《荀子·哀公》:“布施天下而不病贫。”
杨倞注:“谓广施德泽,子惠困穷,使家给人足而上不忧贫乏。”
汉董仲舒《春秋繁露·深察名号》:“风行令而一其威,雨布施而均其德。”
⒊ 佛教传入中国后,以“布施”为梵文Dana(檀那)的意译词,故特指向僧道施舍财物或斋食。
引《北史·元太兴传》:“太兴遇患,请诸沙门行道,所有资财,一时布施,乞求病愈,名曰散生斋。”
《京本通俗小说·拗相公》:“夫人临行,尽出房中釵釧衣饰之类及所藏宝玩约数千金,布施各菴院寺观。”
《西游记》第七二回:“﹝唐三藏﹞应声高叫道:‘女菩萨,贫僧这里随缘布施些儿斋吃。’”
⒋ 指施舍给人的财物或恩惠。
引元郑廷玉《看钱奴》楔子:“不必化斋,我化布施去也。”
《红楼梦》第二九回:“我不説你是为送符,倒像为我们化布施来了。”
鲁迅《二心集·中国无产阶级革命文学和前驱的血》:“我们的劳苦大众历来只被最剧烈的压迫和榨取,连识字教育的布施也得不到。”
⒌ 公布施行;施行。
引《墨子·非命上》:“先王之书,所以出国家、布施百姓者,宪也。”
马王堆汉墓帛书《十大经·五正》:“黄帝问阉冉曰:‘吾欲布施五正(政),焉止焉始?’”
⒍ 施展。
引《西游记》第二七回:“孙大圣布施手段,舞着铁棒,哮吼一声,諕得那狼虫颠窜,虎豹奔逃。”
把财物等施舍给别人。 《初刻拍案惊奇》卷三五:“老僧是五臺山僧人……今要往别处去走走,讨这些佈施。”
清李渔《奈何天·逃禅》:“求你大捨慈悲,把书房佈施与我。”
散发财物以救济穷苦的人。《红楼梦.第三九回》:「我明儿做一个疏头,替你化些布施,你就做香头,攒了钱,把这庙修盖,再装潢了泥像,每月给你香火钱烧香,岂不好?」也作「布施」。
布bù(1)(名)用棉、麻等织成的、可以做衣服或其他物件的材料:棉~|麻~|~鞋。(2)姓。(3)(动)宣告;宣布:发~|公~|~告|开诚~公。(4)(动)散布;分布:阴云密~|铁路公路遍~全国。(5)(动)布置:~局|~下天罗地网。
施读音:shī施shī(1)(动)施行;施展:实~|~工。(2)(动)给予:~礼。(3)(动)施舍:~与。(4)(名)在物体上加某种东西:~肥。(5)姓。