guān zhú
gāo zhú
bá zhú
shí zhú
fēng zhú
guì zhú
tiān zhú
fǎ zhú
lǎng zhú
huì zhú
xī zhú
bǐng zhú
fǔ zhú
ruò zhú
jiǒng zhú
jí zhú
xuē zhú
fén zhú
jiǎn zhú
lóng zhú
gōng zhú
kè zhú
jiāo zhú
zhǐ zhú
huà zhú
běi zhú
huà zhú
xuē zhú
jìng zhú
jì zhú
chuán zhú
zhú zhú
dēng zhú
jiān zhú
bǐng zhú
gū zhú
jiù zhú
cháo zhú
xiá zhú
là zhú
guàn zhú
jiǎn zhú
qī zhú
qīng zhú
zhēng zhú
láo zhú
mì zhú
lóng zhú
guāng zhú
huī zhú
jù zhú
huā zhú
xiāo zhú
lián zhú
xīng zhú
chā zhú
yù zhú
yáng zhú
yóu zhú
cuì zhú
dòng zhú
fén zhú
diàn zhú
xuē zhú
zhī zhú
měng zhú
wén zhú
fén zhú
fèng zhú
gāng zhú
míng zhú
huǒ zhú
⒈ 春秋越人,善相剑。
引汉袁康《越绝书·外传记宝剑》:“昔者越王句践有寳剑五,闻於天下,客有善相剑者名薛烛,王召而问之。”
《文选·张协<七命>》:“形震薛烛,光骇风胡。”
吕延济注:“薛烛、风胡二人,知剑者也。”
薛xuē姓。
烛读音:zhú烛(1)本义:(名)火炬。(2)(名)蜡烛:~光|~台|火~。(3)(动)〈书〉照亮;照见:火光~天|洞~其奸。(4)(量)俗称多少烛的电灯泡;指灯泡的瓦特数(并不是烛光数);如50烛的灯泡就是50瓦特的灯泡。