甥组词侄组词
shēng zhí
shēng xù
shēng jiù
shēng guǎn
shēng nán
shēng ér
shēng sūn
nǚ zhí
dì zhí
lóng zhí
zōng zhí
xiāng zhí
biǎo zhí
zǐ zhí
yí zhí
mén zhí
gū zhí
nèi zhí
xiǎo zhí
huáng zhí
nián zhí
ā zhí
qī zhí
táng zhí
jiù zhí
cóng zhí
zú zhí
上一组词:重甥 下一组词:甥孙
⒈ 亦作“甥妷”。外甥和侄辈。
引唐李商隐《骄儿诗》:“青春妍和月,朋戏浑甥姪。”宋黄庭坚《临河道中》诗:“据鞍梦归在亲侧,弟妹妇女笑两厢。甥妷跳梁暮堂下,唯我小女始扶床。”宋王谠《唐语林·德行》:“裴尚书武,奉寡嫂,抚甥姪,为中表所称。”
甥shēng(名)外甥;姐姐或妹妹的儿子。
侄zhí(名)兄弟的儿子;同辈亲友的儿子:~子|~女。