fēng tān
fēng kuáng
fēng lèi
fēng pài
fēng jiǎo
fēng guī
fēng tāo
fēng yí
fēng xié
fēng shī
fēng jī
fēng lài
fēng huǎn
fēng qiē
fēng guǎn
fēng qù
fēng yǎn
fēng liú
fēng bèng
fēng qǐ
fēng hú
fēng dòng
fēng péng
fēng yán
fēng lì
fēng chù
fēng hào
fēng jiǎn
fēng kē
fēng mù
fēng jī
fēng yàng
fēng hǔ
fēng shǎ
fēng lián
fēng jīng
fēng tǐng
fēng lì
fēng quán
fēng zǐ
fēng qí
fēng hé
fēng chuán
fēng biàn
fēng kē
fēng huì
fēng liàng
fēng jì
fēng zhǎng
fēng gān
fēng léi
fēng yǒu
fēng yǔ
fēng mù
fēng zhǐ
fēng bù
fēng luán
fēng yūn
fēng jiào
fēng fǎ
fēng tíng
fēng lìng
fēng nì
fēng xù
fēng bó
fēng jiǎn
fēng jiāo
fēng jùn
fēng rì
fēng xuàn
fēng xiàng
fēng dào
fēng líng
fēng tóu
fēng lù
fēng péng
fēng qíng
fēng qí
fēng shuō
fēng cù
fēng shā
fēng jiàn
fēng huá
fēng cháo
fēng pèi
fēng kuài
fēng yǐng
fēng sù
fēng àn
fēng yìng
fēng jiǎo
fēng láng
fēng mèi
fēng fā
fēng jié
fēng yào
fēng wān
fēng xùn
fēng jǔ
fēng léng
fēng dài
fēng yóu
fēng huà
fēng mò
fēng hè
fēng zhàn
fēng dié
fēng chuāng
fēng yù
fēng cuò
fēng qiàn
fēng gǔ
fēng tíng
fēng yǎn
fēng sì
fēng xuán
fēng zé
fēng hǎi
fēng huán
fēng liè
fēng yú
fēng mèi
fēng huī
fēng guān
fēng jǐn
fēng niú
fēng dǒu
fēng wǔ
fēng lù
fēng dí
fēng mào
fēng duì
fēng diān
fēng cān
fēng jù
fēng huái
fēng yí
fēng zhǒu
fēng líng
fēng bù
fēng zhú
fēng tuó
fēng xiè
fēng xuān
fēng qiú
fēng juě
fēng gài
fēng mái
fēng cǎi
fēng zhào
fēng shān
fēng lì
fēng huā
fēng yáng
fēng tiě
fēng yí
fēng shuǐ
fēng mén
fēng wù
fēng pǐn
fēng chí
fēng tīng
fēng gǔ
fēng tuán
fēng xìn
fēng pī
fēng sī
fēng yù
fēng lì
fēng shù
fēng néng
fēng mào
fēng jǔ
fēng biāo
fēng ōu
fēng sù
fēng qī
fēng bì
fēng yáo
fēng mǎ
fēng fú
fēng zhàng
fēng nüè
fēng jiān
fēng chǎn
fēng fèi
fēng yīn
fēng biāo
fēng zuàn
fēng huǒ
fēng lüè
fēng jīn
fēng gé
fēng màn
fēng zhī
fēng zhǐ
fēng mì
fēng yì
fēng gǎo
fēng diān
fēng gé
fēng jí
fēng náng
fēng hú
fēng xíng
fēng hòu
fēng sè
fēng làng
fēng yù
fēng fàn
fēng guāng
fēng dāo
fēng zǎo
fēng quàn
fēng lì
fēng hài
fēng róng
fēng xiǎng
fēng zhú
fēng huà
fēng chéng
fēng tāo
fēng qín
fēng wèn
fēng xiǎo
fēng rén
fēng shēng
fēng yǔ
fēng hóng
fēng qì
fēng pō
fēng jìn
fēng lǎn
fēng yǎ
fēng shì
fēng shí
fēng xiàn
fēng zhěn
fēng rèn
fēng liáng
fēng kǒu
fēng cuì
fēng tài
fēng mài
fēng zhài
fēng zī
fēng tǐ
fēng pèi
fēng biāo
fēng zhǐ
fēng qiāng
fēng diàn
fēng fān
fēng xuān
fēng rǎng
fēng shū
fēng biàn
fēng cài
fēng wàng
fēng wén
fēng tiáo
fēng lǐ
fēng chē
fēng ài
fēng líng
fēng mài
fēng huì
fēng shù
fēng xiù
fēng guān
fēng huáng
fēng yán
fēng jí
fēng shū
fēng chuí
fēng wā
fēng qì
fēng guī
fēng yù
fēng huàn
fēng tuán
fēng lián
fēng yì
fēng gài
fēng xù
fēng zhèn
fēng yī
fēng mó
fēng xiǎn
fēng cháng
fēng pú
fēng shǎn
fēng chī
fēng yàn
fēng shén
fēng qīng
fēng xīn
fēng dèng
fēng zhàng
fēng jiàn
jìn qù
guǎ qù
yǒu qù
liù qù
qín qù
dǎ qù
còu qù
xìng qù
diào qù
jì qù
cí qù
dū qù
jìng qù
qíng qù
chéng qù
fá qù
bié qù
guī qù
xiè qù
lè qù
dà qù
ào qù
lǐ qù
wēi qù
tōng qù
zhì qù
shén qù
huān qù
gǔ qù
xìng qù
jìng qù
zhēn qù
zhǐ qù
jiǔ qù
zhǐ qù
yuǎn qù
qīng qù
chōu qù
jǐng qù
qī qù
jīng qù
tóng qù
shēng qù
kuàng qù
xié qù
zhe qù
huān qù
yì qù
yí qù
xié qù
dào qù
dòu qù
xià qù
cuī qù
jiàn qù
kǔ qù
jiā qù
guǐ qù
yǎ qù
shí qù
è qù
míng qù
shì qù
yōu qù
jiān qù
gāo qù
guǐ qù
wú qù
xìng qù
fēng qù
huān qù
bǐ qù
bēn qù
chāo qù
yè qù
jiā qù
zhù qù
běn qù
miào qù
dūn qù
yì qù
tóng qù
tiān qù
yú qù
dòu qù
fù qù
tǎo qù
mèi qù
jú qù
qǔ qù
zhǐ qù
chā qù
méi qù
风趣fēngqù
(1) 使人回想起某一特殊时代、时期、地方、文化或文明的文艺作品的感染力
例带有一点日本风趣的…风景画墙纸的集成英touch(2) 幽默或诙谐的趣味
例一个民族充满着生命力、活力和性格的风趣例一个风趣横生的人英humor;wit;salt⒈ 风格志趣。
引南朝梁沉约《与约法师书悼周舍》:“周中书风趣高奇,志託夷远。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷六:“吴江计甫草东,读书讲学,风趣异人。”
⒉ 情趣;风味。
引南朝齐谢赫《古画品录·戴逵》:“情韵连绵,风趣巧拔。”
清张大受《风中柳》词:“翦去生綃,賸写江乡风趣,空孤负,年时鸥鷺。”
朱自清《看花》:“但那种一盆一干一花的养法,花是好了,总觉没有天然的风趣。”
⒊ 犹风韵。
引《警世通言·玉堂春落难逢夫》:“容貌到也齐整,怎及得玉堂春风趣?”
明冯梦龙《挂枝儿·揵踢》:“揵子儿,打扮得多风趣。”
⒋ 幽默诙谐。
引杨沫《青春之歌》第二部第三二章:“道静噗哧笑了。她觉得江华说话比过去风趣了。”
风格、意趣。
如:「他说话十分风趣。」
1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。
2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。
3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。
4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。
5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。
6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。
7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。
8. 姓。
趣读音:qù,cù[ qù ]1. 意向:志趣。旨趣。
2. 趣味,使人感到愉快:兴趣。乐趣。情趣。雅趣。妙趣。相映成趣。趣事。趣味。