bào shí
bào zhù
bào jí
pù yī
pù bèi
bào shì
bào áo
bào nèi
bào zì
bào rěn
bào wāng
bào yán
bào guì
bào zhēng
bào hǔ
bào mín
bào zhà
bào fēng
bào lè
bào zǐ
bào qǐ
bào xùn
bào miè
bào yǔ
bào yì
bào hài
bào jiàn
bào lì
bào bái
bào diē
bào cán
bào zú
bào jūn
bào yǒng
bào gān
bào měng
bào nüè
bào qì
bào fù
bào jǔ
bào kàng
bào jué
bào lìng
bào zhèng
bào jué
bào sāi
bào làn
bào héng
bào hàn
bào jué
bào luàn
bào lüè
bào qíng
bào kē
bào hū
bào bào
bào yì
bào shuǐ
bào tiǎn
bào zhǔ
bào ào
bào hàn
bào kàng
bào luò
bào lì
bào jí
pù huàn
bào wāng
bào lù
bào shài
bào chá
bào míng
bào léi
bào hē
bào miè
bào chén
bào qiáng
bào zhàng
bào tū
bào miù
bào fā
bào cháng
bào miàn
bào kè
bào huāng
bào chù
bào liǎn
bào chì
bào wù
bào cǎo
bào gǔ
bào dé
bào guǎng
bào liè
bào qì
bào xuě
bào yīn
bào fàn
bào jué
bào lì
bào lì
bào bì
bào guāng
bào hàn
bào ào
pù gǔ
bào tú
bào cāng
bào màn
bào zhēng
bào kè
bào chóng
bào kòu
bào tà
bào shì
bào shàng
bào liè
bào bìng
bào xíng
bào shǒu
bào jí
bào juě
bào fù
bào xià
bào ào
bào xuè
bào è
bào nì
bào dí
bào nù
bào kù
bào jié
bào zēng
bào màn
bào rè
bào jié
bào zòng
bào xiōng
bào háo
bào zhǎng
bào yín
bào bó
bào áo
bào kù
bào zào
bào chāo
bào shā
bào lín
bào wáng
bào màn
bào rén
bào hěn
bào kuáng
bào bēng
bào bèi
bào tiào
bào jìn
bào guān
bào sǐ
bào lì
bào hái
bào zào
bào bīng
bào líng
bào fǔ
bào hěn
bào liè
bào dòng
bào jī
bào duó
bào wèi
tài zhǐ
kǎo zhǐ
fú zhǐ
bìng zhǐ
biàn zhǐ
chōu zhēng
xiū zhēng
jí zhēng
tān zhǐ
yì zhǐ
shòu zhǐ
bào zhēng
gǔ zhǐ
pài zhēng
yīng zhēng
xiàng zhēng
bā zhǐ
liù zhǐ
mèng zhǐ
shǎo zhǐ
xiǎn zhǐ
cuī zhēng
yán zhēng
cài zhēng
biǎo zhēng
měi zhǐ
jiáo zhǐ
qīng zhǐ
shù zhǐ
jiù zhǐ
gōng zhǐ
líng zhǐ
1. 强大而突然来的,又猛又急的:暴雷。暴病。暴动。暴力。暴涨。暴发。风暴。暴风骤雨(亦喻声势浩大、发展迅猛的群众运动)。
2. 过分急躁的,容易冲击的:脾气暴躁。暴跳如雷。
3. 凶恶残酷的:凶暴。暴虐。暴君。暴戾恣睢(残暴凶狠,任意胡为)。暴政。横征暴敛。
4. 横蹋,损害:自暴自弃。暴殄天物(任意糟蹋东西)。
5. 鼓起来,突出:暴起青筋。
6. 徒手搏击:暴虎冯(píng)河(喻有勇无谋)。
7. 〔暴露〕显露,如“暴暴无遗”。
8. 姓。
徵读音:zhǐ,zhēng[ zhēng ]1. “征”的繁体字。
2. 召集。如:“徵兵”。《史記卷一五帝本紀》:“於是黃帝乃徵師諸侯,與蚩尤戰於涿鹿之野。”
3. 責問、詢問。如:“徵詢意見”。《左傳僖公四年》:“王祭不共,無以縮酒,寡人是徵。”明徐弘祖《徐霞客遊記卷九上滇遊日記十》:“即徵其地名,據云:為鳳田總府莊。”
4. 驗證、證明。《論語八佾》:“夏禮吾能言之,杞不足徵也。”
5. 公開尋求、招請。如:“徵婚”、“徵文”、“誠徵女工”。
6. 課取、收取。如:“徵稅”。《周禮地官閭師》:“以歲時徵野之貢賦。”《左傳昭公二十年》:“布常無藝,徵斂無度。”
7. 預兆、跡象。如:“吉徵”﹑“凶徵”。《史記卷四周本紀》:“夫國必依山川,山崩川竭,亡國之徵也。”
8. 姓。如三國時吳國有徵崇。