cái tuì
cái dāo
cái huà
cái gē
cái shèn
cái duàn
cái yíng
cái jié
cái rén
cái shǔ
cái qǔ
cái hé
cái zhì
cái guó
cái fēng
cái zhěng
cái pàn
cái fù
cái bié
cái bìng
cái zhǐ
cái jiǎo
cái zhuì
cái kě
cái cuò
cái fù
cái chá
cái shěng
cái pí
cái yīn
cái shí
cái chǐ
cái mó
cái jì
cái xiè
cái liàng
cái hán
cái féng
cái hèn
cái jiǎn
cái jié
cái duàn
cái xìng
cái jiàn
cái jìn
cái zhōng
cái jūn
cái zǔn
cái zhōng
cái chù
cái dá
cái gū
cái duó
cái rǔ
cái kòu
cái liú
cái zhì
cái biān
cái jī
cái dìng
cái huá
cái shū
cái zhì
cái shì
cái tài
cái pōu
cái chuán
cái jiǎn
cái mào
cái huī
cái yún
cái qiǎn
cái gé
cái cí
cái pái
cái jué
cái zhǐ
cái shǐ
cái wèn
cái jiǎn
cái dāng
cái liào
cái chè
cái zhèng
cái yì
cái zhuó
cái zé
cái guī
cái chéng
cái biàn
cái qiē
cái jiū
cái quē
cái miǎn
cái shè
cái sǔn
cái tuán
cái jīn
cái shī
cái shé
cái shān
cái jǐn
cái xuē
cái zhuó
cái fú
cái chǔ
cái zhào
cái xǔ
cái yī
cái cì
cái yǔ
cái bīng
cái duó
cái zhì
cái yuán
cái jiàn
⒈ 裁截雕琢。
引宋沉括《梦溪笔谈·乐律一》:“岂有帛砧裁琢为磬而尚存故声哉!”
⒉ 比喻写作时对材料的裁剪取舍和对文字的精心雕琢。 清李慈铭《书凌氏廷堪<校礼堂集>中<书唐文粹文后>文后》:“纪载之作,《尚书》最古,今文所传,已多偶句。
引《左氏》《国语》,遂沿其原。嗣而先秦碑铭, 两汉詔誥,皆於浑噩之中,寓裁琢之巧。”
裁cái(1)基本义:(动)用刀、剪等割或铰。(2)(量)整张纸分成的相等的若干分;印刷上纸的若干分之一。(3)(动)除掉;削减。(4)(动)安排取舍。(5)(动)衡量;判断。(6)(名)格式;体制。(7)(动)刎颈。(8)(动)控制;抑止。
琢读音:zhuó,zuó[ zhuó ]1. 雕刻玉石,使成器物,常喻用心推敲考虑、刻意求工:琢磨。雕琢(a.雕刻玉石等;b.过分地修饰文字,使人觉得不自然,如“琢琢之风不可长”)。琢刻。琢句。玉不琢,不成器。