chuàng jié
chuàng sī
chuàng huáng
chuàng huāng
chuàng xù
chuàng huái
chuàng shén
chuàng lǜ
chuàng dá
chuàng shāng
chuàng náng
chuàng cè
chuàng rán
chuàng liàng
chuàng qíng
chuàng qī
chuàng dòng
chuàng wǎn
chuàng tòng
chuàng huǎng
chuàng yàng
chuàng liáng
chuàng hèn
chuàng huǎng
chuàng chuàng
chuàng xīn
chuàng chǔ
⒈ 忧伤悲痛貌。
引汉王褒《九怀·思忠》:“感余志兮惨慄,心愴愴兮自怜。”
南朝宋鲍照《秋日示休上人》诗:“愴愴簟上寒,悽悽帐里清。”
唐柳宗元《与李翰林建书》:“僕士人,颇识古今理道,独愴愴如此,诚不足为理世下执事。”
悲痛的样子。