chuàng dòng
chuàng qíng
chuàng xù
chuàng huáng
chuàng chǔ
chuàng liàng
chuàng sī
chuàng lǜ
chuàng cè
chuàng tòng
chuàng náng
chuàng yàng
chuàng huǎng
chuàng huái
chuàng dá
chuàng chuàng
chuàng hèn
chuàng liáng
chuàng shén
chuàng rán
chuàng huāng
chuàng huǎng
chuàng shāng
chuàng qī
chuàng jié
chuàng wǎn
chuàng xīn
xī huáng
jīng huáng
qī huáng
jù huáng
jīng huáng
bēi huáng
huí huáng
hài huáng
zhāng huáng
kuì huáng
páng huáng
qiào huáng
jiǒng huáng
xī huáng
qī huáng
sǒng huáng
shū huáng
chí huáng
xiōng huáng
mí huáng
chéng huáng
cāng huáng
chuàng huáng
huí huáng
kǒng huáng
cán huáng
zhàn huáng
zhèn huáng
kuāng huáng
āi huáng
zhān huáng
gū huáng
cǎn huáng
cāng huáng
jìng huáng
zhāng huáng
yōu huáng
⒈ 犹仓皇。匆忙;慌张。
引宋陶穀《清异录·巧先生》:“萧云常博奕大北,夜开库私取钱币,愴惶失锁所在。”
《初刻拍案惊奇》卷二八:“冯相愴惶,欲避无计。”
骆宾基《寂寞》一:“我的手在这瞬间伸出去,这时我心里还明白,手是在怆惶的抓扑什么。”
⒉ 伤心惶恐。
引清朱仕琇《兰陔爱日图记》:“愴惶於心,不能自安。”
李广田《哀念朱自清先生》:“而且看了小孩们那种怆惶悲戚的神情,自己竟无言地落下泪来。”
慌乱失措。